Page 126 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 126

Chương  IV



        b Ề  d à y   v ă n   h ó a   C ủ a   n g ư ờ i  v i ệ t   n a m



             Người Việt Nam có một bề dày văn hóa mà chính
        anh  ta  phải  biết  bảo  vệ.  Be  dày  ấy  thấm  sâu  vào
        anh  ta  đến  mức  anh  ta  thường  không  nghĩ  đến.
        Điều  náy  nhiều  khi  biểu  hiện  thánh  thái  độ  tự  ti,
        thành  mặc  cảm  về  dân  tộc  mình,  nhưng  lại  có  khi
        biểu  hiện  thành  thái  độ  huyênh  hoang  không  phải
        lúc,  không  phải  chỗ.  Muốn  thấy  được  nó,  cần  phải
        có  thói  quen  biết  ngạc  nhiên  về  những  điều  mọi
        người cho lá dĩ nhiên không đáng chú ý, rồi  cố gắng
        so  sánh  chủ  yếu  để  qua  sách,  qua  các khoa  học,  vả
        qua  lịch  sử  cố  hiểu  được  mình  và  nhờ  hiểu  được
        mình  mà  hiểu  được  dân  tộc  mình,  văn  hóa  mình,
        vả  hiểu  loài  người.
             Người Trung Quốc xưa chê người Việt Nam sống
        trên  thuốc  mà  vẫn  chết,  sống  trên  thuốc  mà  vẫn
        chết vì không biết thuốc ở đâu.  Be  dày văn hóa như
        một  kho  vàng,  nhưng  muốn  khai  thác  được  vàng
        phải  vất  vả,  đào  bới  mới  có  được.  Cái  lớp  đất  đá
        phải  đáo lớp bởi vì có người cố tình duy trì,  đổ thêm
        đất đá  lên,  vì chính  quyền  lợi của họ.  Cái kho vàng
        này  khó  khai  thác  tắm  bởi  vì  từng  cá  nhân  một


        128
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131