Page 130 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 130

phải  sống như họ  đã  sống.  Họ  phải  nêu  rõ  cái  kho
        tàng văn  hóa  của  mình.  Họ  phải  biết  tự kiềm  chế.
            Mỗi  người  Việt  Nam  đều  lá  một  người  say  mê
        văn  hóa.  Mỗi  cán  bộ,  mỗi  người  lính  đều  có  một
        quyển sổ dày cộp ghi những bài thơ, những bái hát,
        nhửng giai thoại,  những câu tục ngữ  mình  mới  học
        được.  Rồi khi gặp dân lại đem ra cùng đọc cho đồng
        bào  và  được  đồng  bào  rất  thích.  Đơn  vị  nào  cũng
        có  báo  liếp.  Văn  hóa,  văn  học  xuất  hiện  khắp  nơi
        khi  có  người  Việt.  Trong  các  nhà  tù,  trong  các  nơi
        phải đấu tranh để giứ vững khí tiết lập tức có truyền
        thống  dùng  văn  hóa  chống  lại  bạo  lực,  lấy  chính
        nghĩa  chống  hung  tàn.  Đây  là  truyền  thống  từ  xa
        xưa, và nhứng bài thơ, những bài văn hay làm trong
        những hoàn cảnh náy được thế  hệ này truyền tụng
        sang  thế  hệ  khác.  Tại  sao  khi  trong  làng,  trong xã
        có  một  chuyện  bất  công  trái  đạo  lý  thường  xuất
        hiện  những bài  vè,  được  nhân  dân  truyền  tụng?
            Tại sao bước vào một căn nhà Việt Nam cái đập
        ngay vào mắt ta là câu đối,  trướng,  hoành phi nhắc
        nhở chúng ta nhớ đến  văn  hóa của  tổ  tiên.  Tại  sao
        cái  tiêu  biểu  cho  văn  hóa  Việt  Nam  không  phải  lả
        những kiến trúc nguy nga của vua chúa, mà là chữ?
        Chữ ghi lại  trong các câu  đối,  hoành  phi,  trong các
        gia phả, trong trí nhớ mọi người.  Muốn là một nhân
        dân  có  văn  hóa  phải  biết  học,  học  suốt  đời.  Phải
        học  tập  người  ta  có  ý  thức.  Tức  là  học  chỗ  mạnh
        của  người  ta  để  khắc  phục  những  nhược  điểm  của


        132
   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135