Page 135 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 135
kiểu trọng tâm, rơi đúng váo cái dây của người nhào
lộn trên đây. Nếu không nó sẽ bị tan vỡ, biến mất.
Duy trì bản sắc văn hóa, hiểu theo cách nhìn
náy không có nghĩa là đóng cửa lại, chỉ chấp nhận
một cách giải thích, chỉ chấp nhận một quyển sách,
dù đó là thánh kinh, mà phải thích ứng vói mọi sự
thay đổi. Như vậy có nghla là phải chấp nhận mọi
tiếp xúc, mọi quan hệ. Không có văn hóa tự lực
cánh sinh. Không có văn hóa tự túc. Vào thời Tự
Đức, ta đã chủ trương văn hóa tự túc, kết quả là
đã m ất nước.
Có hai kiểu tiếp xúc. Có kiểu tiếp xúc chạy theo
đồ vật, cái bã của văn hóa người ta. Một số tộc
người trong giai đoạn hậu công nghiệp đã bán hết
tài sản thiên nhiên để mua ô tô, sản phẩm tiêu
dùng... rồi để chuốc lấy những cặn bã của cái gọi
là phản văn hóa: bệnh AIDS, nạn mãi dâm, thói
chạy theo xác thịt, đồng tiên. Kêt quả chỉ có một
thiểu số thống trị giàu nứt đố đổ vách, còn nhân
dân lao động thì không được gì, phải chịu những
hậu quả tai hại của phản văn hóa. Chính vì vậy
Đảng chủ trương gìn giữ bản sắc dân tộc, xây dựng
một xã hội công bằng, giàu có và văn minh.
Cách tiếp xúc thứ hai lả học tập người ta để
nắm được chính cái tinh thần đã tạo nên được một
văn hóa cao hơn mình, thậm chí đã dẫn đến tình
trạng nô dịch được mình. Rồi đổi mới văn hóa của
mình bằng những đóng góp tinh thần của nền văn
hóa mới, nhưng không hề bỏ m ất mình; trái lại làm
cho mình mạnh lên, tạo nên được mọi sản phẩm
137