Page 139 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 139

văn  hóa  XHCN  vừa  qua  cũng  thế.  Ảnh  hưởng  của
       văn  hóa  Hán  sang  Triều  Tiên  và  Nhật  Bản  cũng
       không  khác.

           Mặt khác,  văn  hóa  Hán không  chỉ  vào  ba nước
       Việt  Nam,  Triều  Tiên,  Nhật  Bản  bằng  con  đường
       chính  thống.  Mà  quan  trọng  hơn,  còn  con  đường
       kinh  tế  với  những  Hoa kiều  đến  các  nước  này,  lám
       ăn  sinh  sống  ở  đấy,  rồi  phổ  biến  các  kinh  nghiệm
       lám  ăn,  buôn  bán,  thủ  công  nghiệp.  Đồng  thời,  lại
       có  những  người  ở  các  nước  này  sang  Trung  Quốc
      học  tập  rồi  về  truyền  bá  lại  kinh  nghiệm  cho  nhân
       dân.  Chúng ta  chỉ  cần  xét vai  trò  của  những người
      Hoa gọi  là Minh Hương trong lịch  sử Việt Nam vào
      thế kỉ XVIII  và XIX.  Họ  đã góp phần  vào việc củng
      cố  đất  nước  trong  việc  khai  hoang,  mở  rộng  trồng
      trọt,  phát  triển  buôn  bán.  Chính  qua  ảnh  hưdng
      qua  lại  này  mà  không  một  lĩnh  vực  nào  của  Việt
      Nam,  dù  là  về  văn  học,  nghệ  thuật,  mỹ  nghệ,  thủ
      công,  ăn  mặc  mà  lại  không có  sự đóng góp  của văn
      hóa Trung Hoa. Và người Việt Nam không mảy may
      có  thánh  kiến  với  họ.  Có  người  làm  đến  phụ  chánh
      như  Trần  Tiễn  Thành,  Tổng tái  Quốc sử  quán  như
      Phan  Thanh  Giản.
          Trong thời Pháp thuộc, ta cũng thấy hiện tượng
      này.  Nhân  dân Việt Nam  chỉ  chống  thực  dân  phản
      động Pháp mà không chống văn hóa Pháp. Việt Nam
      tiếp  thu  truyền  thống  của  văn  hóa  Pháp,  nhât  lá
      của  cách  mạng  Pháp,  biết  ơn  các  tác  giả  Pháp  đã
      góp  phần  xây  dựng  khoa  học  xã  hội  vá  nhân  văn
      Việt  Nam.  Chính  các  nhá  ngôn  ngứ  học,  sử  học,


                                                            141
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144