Page 141 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 141

lĩnh  vực  nào  cũng có  những đại  biểu  ưu tú.  Đây  là
    một  lợi  thế  của  Việt  Nam  trong  việc  giao  lưu  với
    ĐNA mà không phải nước náo cũng thực hiện được.
        Văn  hóa  phát triển  theo quy luật riêng của nó.
    Phát  triển  văn  hóa  trước  hết  dựa  vào  giao  lưu  với
    Ai  Cập,  văn  hóa  La  Mã  phát  triển  do  giao  lưu  với
    Hy  Lạp,  các  văn  hóa  châu  Âu  phát  triển  do  giao
    lưu  với  nhau.  Chính  giao  lưu  khiến  mỗi  nền  văn
    hóa  phải  điều  chỉnh  mình  để  mở  rộng  ảnh  hưởng
    cả  về  nội  dung  lẫn  hình  thức,  phải  tự  đổi  mới  để
    có  sức  lôi  cuốn  mạnh  mẽ.

        Trong quá  trình  giao  lưu  này  thường có ba  giai
    đoạn.  Giai  đoạn  đầu  lả  giai  đoạn  bắt  chưóc  máy
    móc.  Giai  đoạn  hai  là  kết hợp  cái  của  mình  với cái
    của  người  ta,  do  đó  cũng chưa  có  tính  chất  dân  tộc
    và chưa biểu lộ  được cái mói.  Lúc này,  cần đến nhà
    văn hóa lớn. Nhà văn hóa lớn, xét về thao tác, không
    phải hiện tượng gì bí  ẩn,  mả  lá  người,  do tinh thần
    yêu  nghệ  thuật,  văn học  kết  hợp  với  tinh  thần yêu
    văn  hóa  dân  tộc  tạo  nên  được  một  sự hoán  cải  mói
    trong đó  cả nội  dung lẫn hình thức đều  khác trước,
    có  sự  tiếp  thu  cái  mới,  nhưng  kết  quả  lại  nói  lên
    tinh  thần  dân  tộc  ở  giai  đoạn  mới  của  lịch  sử.  Lúc
    náy tính  dân tộc được nâng lên tầm thế giói và một
    ngưòi  thuộc  một  nền  văn  hóa  khác có  thể  tìm  thấy
    ở  đây  một  tiếng  vọng  của  chính  nỗi  khao  khát  của
    mình.  Lúc  đó  sản  phẩm  văn  hóa  có  hi  vọng  nhập
    vào  kho  táng  văn  hóa  thế  giới.

        Theo  tôi  nghĩ,  nhạc,  họa,  thơ,  văn,  đã  hi  vọng
    bước  vào  giai  đoạn  ba  này.  Một  người  am  hiểu  văn



                                                          143
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146