Page 140 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 140
dân tộc học, khảo cổ học Pháp là những người đi
đầu trong các lĩnh vực mới vá ít nhất đã giới thiệu
phương pháp làm việc có hiệu lực hơn phương pháp
cũ. Trường Viễn đông Bác cổ Pháp với những học
giả lỗi lạc của nó thực sự có công trong việc xây
dựng khoa học xã hội và nhân văn Việt Nam. Năm
1983, khi sang Cămpuchia, tôi thấy không một lĩnh
vực vãn hóa náo của Cămpuchia, dù lả khảo cổ,
văn học, ngôn ngữ học, kiến trúc, ^ ú t ký, văn học
dân gian... mà không được xây dựng trên một cơ sở
văn hóa Pháp. Tôi nghĩ cống hiến ấy không tiền
nào mua được.
Các thời đại sẽ qua đi cùng với những điều cực
đoan của nó. Chỉ có văn hóa là tồn tại lâu dài, và
chính nó lả cái cầu vững chắc vá ổn định cho giao
lưu quốc tế. Các trường của Pháp, Liên Xô, Đông
Âu và Trung Hoa đã đào tạo được một lớp người
Việt Nam đông đảo, xứng đáng với truyền thống
Cách mạng của các nước này và chính họ là cái cầu
thuận tiện nhất trong giai đoạn trưóc m ắt khi Việt
Nam thi hành chính sách mở cửa với cả thế giới.
Một nước có truyền thống văn hóa lâu dài và bền
vững khi tiếp nhận một văn hóa khác sẽ tạo nên
được một sự đổi mới trong văn hóa mình chứng
minlj được sự hòa nhập. Trường hợp của Trung Hoa
với Ân Độ, của Việt Nam, N hật Bản, Triều Tiên
với Trung Hoa lả hiển nhiên. Đặc biệt trong sự tiếp
xúc với văn hóa Pháp ta thấy một sự hiện đại hóa
văn hóa Việt Nam ở nhiều lĩnh vực: ngôn ngữ, văn
học, thơ, hội họa, nhạc, điêu khắc, kiến trúc... vá ở
142