Page 391 - AllbertEstens
P. 391
Formey, thành viên Viện Hàn lâm Hoàng gia Phổ, đã được dẫn
ra bởi Jean-Jacques Rousseau, tác giả của mục từ về thòi gian
trong "Encyclopédie" (Từ điển Bách khoa) của Diderot và
d'Alembert: "Thời gian là‘một thực thể trừu tượng (être abstrait)
mà do đó nó chẳng hề mang những tính chất mà trí tường tượng
đã gán cho nó". Đó là một cái nhìn đúng đắn.
S&V: Ở đâu ta thấy dấu vết của những lầm lẫn như vậy ĩ
E. K.: Hầu như ỏ bất kỳ chỗ nào ? Trong huyền thoại Hy
Lạp, thòi gian chỉ gắn vối sự tiến triển: "Lúc đầu”, họ kể lại với
chúng ta, có một thế giới gốc tồn»tại vĩnh viễn không phụ thuộc
thòi gian, thế giói này chỉ ra mắt vào "một thời gian nào đó” để
khơi mào cho một sự sáng thế làm nẩy sinh một quá trình, gây
ra một sự tiến hóa. Như vậy là chỉ riêng một sự lầm lẫn giữa
thời gian và sự tiến triển đã cho phép tưởng tượng ra một thế
giới trì trệ, tiền mãn tính, có thể đi trước thời gian.
Ngày nay vẫn còn việc thòi gian thường được gắn liền với
sự chuyển động, thí dụ như chuyển động của những cái kim
trong một chiếc đồng hồ. Nhưng một vật bất động củng có tính
thời gian như một vật chuyển động ! Thời gian chế tạo ra sự kéo
dài [hay "thời khoảng" - la durée] nhưng không nhâ't thiết phải
là sự thay đổi. Còn về cái ẩn dụ nổi tiếng về dòng sông, nó cũng
đáng hoài nghi: nếu thời gian chảy như một dòng sông thì đâu
s
là đôi bờ của nó ? Nó chảy trong cái gì ? Nói như vậy có nghĩa là
đã cột chặt thời gian vào một loại không phải thời gian (non-
temps), là cái mà trong đó thời gian trôi chảy, còn nó, chính nó,
thì không trôi chảy...
S&V: Nếu vậy thì, theo ông, còn lại gì của cái thời gian ấy
nếu như ta đã giũ sạch tất cả những gì không thuộc vào nó?
E. K.: Thời gian trước hết là cái tạo ra sự nối tiếp và sự
kéo dài (durée). Tính chất cơ bản của nó là có một tiến trình
389