Page 380 - AllbertEstens
P. 380
r
này đã cho phép ông nghiên cứu sự tiến hóa đến cân bằng nhiệt
của phân bô" tốc độ của các phân tử một chất khí loãng. Ông
nhận thấy một đại lượng H liên hệ với phân bố có một tính chất
rất đáng chú ý: Nó chỉ có thể giảm trong quá trinh tiến hóa đến
cân bằng. Như vậy nó là tương tự vi mô của entrôpi (không kể
dấu). Như vậy, sự kết tập thống kê các phương trình của động
lực học các hạt dẫn đến một phương trinh vĩ mô không thuận
nghịch. Mũi tên được hy vọng dường như đã xuất hiện sau các
tính toán.
Thời gian phải chăng chỉ là ảo tưỏng ?
Vấn để phải chăng đã được điều chỉnh như vậy ? Quả thật
là không phải. Định lý H giải thích tính không thuận nghịch chỉ
như là một thực tại thống kê riêng của những hệ vĩ mô. Thực tại
"thực", vi mô, vẫn là không thuận nghịch. Như vậy tính không
thuận nghịch chỉ là một ảo tưỏng thống kê. Không có mũi tên
của thời gian, chỉ có cái bề ngoài của một mũi tên. Chính vì thế
cái cách mà chúng ta dùng để phân biệt sự trôi chảy thực sự của
thòi gian với sự đi ngược lại của nó, cụ thể là sự tăng của
entrôpi, không được chặt chẽ. Từ đó phải nói rằng bản thân thời
gian chỉ là một ảo tưỗng, chỉ có một bước đi mà không ai vượt
qua được, và không ít hơn. Chính Einstein, trong các thư từ trao
đổi riêng, chẳng đã viết rằng "đốỉ với chúng ta, những nhà vật
lý vững tin, sự phân biệt quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là
một ảo tưởng, cho dù nó dai dẳng” hay sao ? Dù rằng quan điểm
của ông về vấn đề không phải lúc nào cũng triệt để, Einstein
luôn luôn hy vọng sẽ loại bỏ được khái niệm không thuận
nghịch bằng cách quy vật lý học thành hình học thuần túy.
Các nhà vật lý khác, trái lại, từ chối gọi là ảo tường cái
thòi gian mà họ xem như là kinh nghiệm hàng đầu của cuộc
sông của chúng ta. Họ khẳng định rằng có một thời gian trôi
378