Page 243 - AllbertEstens
P. 243

thành một cuốn sách về bản chất của không gian và thời



                                                        gian. Dưới đăy là bản rút gọn cuộc nói chuyện của George




                                                        Musser,  biên  tập  viên  của  tạp  chí  "Scientific American"



                                                         vởỉ Greene.






                                                                         SCIENTIFIC  AMERICAN:  Đôi  khi,  khi  các  bạn  đọc  của



                                                        chúng ta  nghe được các từ "lý thuyết dây" hay  "vũ trụ học",  họ




                                                        liền giơ tay lên trời và nói: "Tôi chẳng bao giờ hiểu được nó".





                                                                         BRIAN GREENE:  Chắc chắn tôi đã gặp một sự đe dọa nào




                                                         đó khi mới bắt đầu đi tới các ý tưỏng như lý thuyết dây hay vũ




                                                         trụ học.  Nhưng cái mà tôi  đã  tìm  được là  sự quan tâm cơ bản



                                                         thật ra  lại  rất là  rộng rãi và  rất là  sâu  xa  ở phần  lốn  những




                                                         người mà tôi đã nói chuyện với họ, là người ta rất sẵn lòng đi xa



                                                         hơn so với những vấn đề có vẻ dễ hơn.






                                                                          S. A.: Tôi đã nhận thấy ở một sô điểm trong cuốn  "Vũ trụ




                                                         thanh nhã" ,  ông là người đầu tiên đưa ra ý tưởng gần đúng về



                                                         các khái niệm vật lý rồi sau đó mới đi vào chi tiết.






                                                                          B. G.: Tôi thấy rằng cách đi vòng quanh vấn đề lại có hiệu



                                                         quả, nhâ't là ở các phần khó hơn. Nó cho phép người đọc tự xét:




                                                         Nếu ý tưởng gần đúng là vừa với mức mà bạn muốn có, điều đó



                                                         thật là  đáng kể; bạn thấy thoải mái tìm hiểu tiếp vâ'n đề này.




                                                         Nếu không, bạn hãy bỏ qua. Tôi thích nói các vân đề theo nhiều




                                                         cách. Tôi quả có nghĩ rằng khi đi tới các ý tưởng trừu tượng, bạn



                                                         cần có nhiều con đưòng để đi tới chúng. Từ quan điểm khoa học,




                                                         nếu bạn bám chắc vào một con đường, tôi nghĩ bạn thực sự đang



                                                         làm hại khả năng tạo ra các đột phá của bạn đấy. Tôi cho rằng




                                                         đó  thực  sự  là  những  đột  phá  mà  tôi  muốn  nói  tới.  Mỗi  người




                                                         nghiên  cứu  bài  toán theo  một cách,  và  bạn có thể  đi tới nó từ



                                                        phía sau. Cách khác đó để đi tối bài toán sẽ làm bộc lộ một điều




                                                        gì đó mà cách tiếp cận khác không làm được.














                                                                                                                                                                                                                                           241
   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248