Page 173 - AllbertEstens
P. 173

và toàn diện về một hệ riêng lẻ, thí dụ như một electron.





                                                                     Cách tiêp cận của von Neumann có tính hình thức và cô




                                                   đặc về toán học. Trái với cách tiếp cận của Bohr, nó được suy ra



                                                   không phải từ sự phân tích khái niệm chặt chẽ, mà là nhằm đáp




                                                   ứng từ bên trong các vấn để khái niệm được đặt ra do bản thân




                                                   cách  tiêp  cận.  Nó  giải  quyết  các  vấn  để một cách  trực  tiếp  rõ



                                                   ràng về hình thức, cụ thể là xem xét vấn để đo theo cơ học lượng




                                                   tử; mà Bohr chưa bao giờ bàn đến một cách hình thức, mặc dầu



                                                   vai trò trung tâm của nó trong học thuyết của ông. Với tuyên bố”




                                                    đã chứng minh các tham sô" ẩn không thể tồn tại, von Neumann




                                                   đã xây dựng một lý thuyết hình thức về đo xoay quanh ý tưởng



                                                   về sự rút gọn (sự suy sụp)  của hàm sóng ở một phép đo vối




                                                   trách nhiệm được đặt vào người quan sát. Wigner thì gợi ý rằng



                                                   chính "ý thức" đã rút gọn  (làm suy sụp) hàm sóng mà do đó, theo




                                                   ông, ta cần phải đưa thêm vào phương trình Schrödinger một sô'




                                                   hạng phi tuyến.





                                                                     Những cách giải thích chính thống cơ học lượng tử ngay từ




                                                    đầu đã đứng trước sự phê phán của một sô" người mà tiêu biểu là



                                                    Einstein với cuộc tranh luận Bohr -  Einstein nổi tiếng bắt đầu




                                                    từ  Hội  nghị  Solvay  năm  1927.  Song thời  gian  trôi  đi  mà  vẫn




                                                    không có một cách giải thích nào khác tỏ ra "hay" hơn hay một



                                                    lý thuyết nào khác "đầy đủ" hơn thay thế cơ học lượng t*ử như đã




                                                    được xây dựng, và cộng đồng nghiên cứu đã dần dần chấp nhận



                                                    cách  giải  thích  được  Bohr  chủ  xưống.  Sự  chấp  nhận  này  đến




                                                    năm 1932 lại được củng cô" một cách vững chắc khi nhà toán học



                                                    von Neumann đưa ra định lý về sự không thể có các tham sô" ẩn




                                                    hay biến ẩn  -  những biến khả dĩ xác  định  một quá  trình cơ sở




                                                    mà từ đó ta có thể hiểu được  các hiện tượng lượng tử một cách



                                                    thực tế hơn. Do tiếng tăm của von Neumann về toán học và do




                                                    các nghiên cứu của Bohr, Heisenberg, Pauli, v.v... , sau sự kiện



                                                    này mọi nghiên cứu vể các nền tảng của cơ học lượng tử đã chìm













                                                                                                                                                                                                                                           171
   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178