Page 94 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 94
nhà chị Sáu Thạnh, một ngôi nhà lá nằm chơ vơ giữa đồng. Chúng tôi
dùng nhà này để in ấn tài hệu, do anh Nguyễn Văn Kỉnh, Xứ ủy viên
Xứ ủy Nam kỳ phụ trách. Mặc dẩu anh Kinh bị bắt, nhưng nhờ anh
giữ vững khí tiết nên nhà chị Sáu Thạnh vẫn an toàn. Chị Sáu là một
giao liên, góa chổng, đang nuôi đàn con nhỏ dại nhưng chị công tác
rất hăng say, mưu trí và dũng cảm.
Lúc này các cơ sở đã được củng cố. Để thực hiện chỉ thị của Trung
ương, chúng tôi họp lại bàn tổ chức Thành ủy lâm thời, gồm có: đồng
chí Xung Phong, Nguyễn Oanh là hai đồng chí cấp ủy cũ, và các đồng
chí Ngô Thị Huệ, Nguyễn Hồng Minh, Nguyễn Hồng Phước, Ngô
Duy Liên.
Tìm gặp được đổng chí Bùi Dự, Liên Tỉnh ủy Hậu Giang và đổng
chí Hà Văn Nam tại cơ sở phố sáu mươi căn ở Sài Gòn, tôi rất mừng.
Vì trước đây lúc ở trong tù, đồng chí Ngô Tám có nhắn tôi là khi ra
tù phải tìm anh Chín Ô Môn (tức Bùi Dự) để nối lại đường dáy hoạt
động ở Hậu Giang.
Thực hiện chủ trương của Trung ương, đổng chí Bùi Dự, các đồng
chí Phú, Mùi, Tam ở Chợ Lớn và tôi họp tại nhà chú Sáu Lính ở Lò
Chén - Lái Thiêu (Thủ Dẩu Một) để bàn về ván đề thành lập Ban Vận
động chuẩn bị lập lại Xứ ủy Nam kỳ.
Một buổi sáng tháng tám năm 1942, hôm đó là ngày hẹn gặp đồng
chí Bùi Dự tại phố sáu mươi căn để trao đổi tình hình của Hậu Giang
và Sài Gòn. Như thường lệ, tôi dẫn cháu Hổng Hoa theo để dẽ bể đối
phó với địch. Nhưng lần này - như có linh tính - chị Năm tôi không
muốn tôi đi, sỢ lính kín theo dõi, vì tôi mới ra tù không lâu, cần tránh
lộ mặt. Nhưng đã hẹn trước, tôi không thể không đi, nên chị Năm tôi
giận, không đưa tiền và cũng không cho tôi dắt Hồng Hoa theo. Biết
chị Năm buồn, nhưng vì công việc quá cấp bách nên tôi vẫn phải đi!
Tôi định bụng khi gặp các đồng chí, họp xong, sẽ xin tiển đi xe về.
Khi đến nơi chủ nhà cho biết chỗ này đã bị lộ. Không có tiển, tôi đành
đi bộ trở về. Vừa đến chợ Thái Bình, tôi phát hiện có hai người bám
theo sau. Để đánh lạc hướng, tôi đi thẳng vào trong chợ, lẫn với người
Tiéng sóng bủa ghểnh 93