Page 96 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 96
quấn áo của đổng chí Có, bắt đứng dựa vào một gốc cao su, rồi dùng
dáy cột căng hai tay, hai chần qua mấy gốc cao su bên cạnh, trong tư
thế dang thẳng hai tay và chân đứng chàng hảng. Nó tra tấn đổng chí
Có trước để khủng bố tinh thán tôi. Cột xong, chúng đem mấy ổ kiến
vàng đập đập lên người đồng chí Có. Kiến vàng gặp hơi người liền
tràn ra khắp thân thể đồng chí. Chưa hả dạ, chúng dùng một miếng
vỏ cầy rộng bẳng bàn tay, dài cả thước, cầm như cây roi dẹp, đánh tới
tấp vào hạ bộ đồng chí trong khi đổng chí đang trần truồng. Cho đến
bây giờ tôi không thể nào quên đưỢc tiếng thét xé trời của đồng chí
ấy. Nhưng đồng chí cũng không khai, dũng cảm cắn răng chịu đựng.
Sau khi cho chứng kiến cảnh tra tấn đồng chí Có, chúng quay sang
tôi, hỏi:
- Mày chịu khai không, hay muốn “nếm thử” cái món này?
Tôi không trả lời, chỉ lắc đầu.
Hai thằng đồ tể lực lưỡng nhảy xổ vào tôi, lôi tôi ra trói ngoặt hai
tay vào một gốc cây cao su giống như đổng chí Có. Nhưng ác hơn,
chúng đem đến cả chục ổ kiến vàng, gắn vào những sỢi dây cột khắp
người tôi để cho kiến cắn và tiếp tục tra hỏi. Tôi cắn răng không hé
môi. Sau một hổi tra tấn chúng liền cởi cả quán áo tôi và gắn thêm
cả chục ổ kiến vàng trên dây trói quanh tôi. Kiến vàng từ trong hàng
chục cái ổ ấy bò ra bu cắn vàng cả thân thể tôi. Tôi cố vùng vẫy nhưng
không sao nhúc nhích được. Da thịt như bị phổng lên, nọc kiến thấm
vào cơ thể như đun cháy những chỗ da non, mí mắt, bờ môi, khóe
miệng và chỏ kín. Tôi quẳn quại, thân tôi như bị ngâm vào dầu sôi lửa
bỏng, cháy ngám. Mắt tôi muốn nổ ra, đất trời như chao đảo... Chính
bản năng sinh tổn đã dổn toàn bộ sức lực cạn kiệt trong người tôi để
chống chọi với kẻ thù không còn nhân tính.
Rồi chúng lại gào thét điên cuồng:
- Khai đi, khai đi, tao đuổi kiến cho...
Lòng căm thù trong tôi càng bốc cao. Đến lúc thịt da cháy bỏng,
kiệt sức, tôi ngất xỉu, đầu tôi gục xuống, tiếng o o cứ trỗi dậy trong
tai, rồi xa dần, xa dần... Không biết bao lâu, chợt một cái gì đó làm tôi
Tiéng sóng bủa ghénh 95