Page 187 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 187

thấy Linh thỉnh thoảng toét miệng cười, nói theo phong tục trong
         Nam: “Bà mụ đang dạy”  trông cháu mới ghét làm sao! Tiếng xe lửa
         xập xinh, rầm rập trên đường ray, tôi chập chờn không sao ngủ được.
         Đầu óc cứ nghĩ ngỢi về miển Nam,  nghĩ vể sự mất mát của Thành
         ủy sau nhiểu vụ bể bạc*, nghĩ đến cảnh địch vây ráp, bắt bớ cán bộ ở
         thành thị, ruổng bố càn quét ở nông thôn, cướp lúa, đốt nhà dần, gieo
         bao đau thương tang tóc... Chợt nghe trong lòng xốn xang, tôi ngồi
         bật dậy nhìn trời qua khung cửa kính, sao dày đặc, miên man nhớ đến
         các chị, các má mién Nam, trước sau các chị, các má vẫn một dạ sắt
         son với cách mạng, bằng mọi cách ngụy trang dưới nhiều vỏ bọc để
         lăn xả hoạt động gầy dựng phong trào, nuôi giấu cán bộ. ôi, tấm lòng
         các má cao đẹp biết dường nào!. Lại nhớ lúc tôi sắp  đi ra Bắc,  anh
         Mười có cho biết cơ quan Xứ ủy sẽ dời về chiến khu, không biết nay
         đã dời đi chưa? Anh Mười và các chị trong Ban Phụ vận, những người
         thân thương của tôi, nay đang làm gì? ở  đâu? Tôi lo lắng cho các đồng
         chí của tôi hoạt động nơi rừng thiêng nước độc, thú dữ, rắn rết, muỗi

         mòng lúc nào cũng chực chờ tấn công con người, nhứt là căn bệnh
         sốt rét ác tính, thật đáng kinh sỢ. Tôi từng chứng kiến anh Mười bị
          căn bệnh này hành hạ như thế nào, giờ nghĩ tới nó, càng thương anh
         nhiều. Trằn trọc mãi đến hơn ba giờ khuya tôi mới chợp mắt đưỢc
         một chút. Khi trời sáng hẳn, xe dừng lại ở một nhà ga khá lớn. Đó
         là Quế Lầm, tỉnh Quảng Tầy. Bình minh lên, quang cảnh khá nhộn
         nhịp. Theo dòng người, tôi bồng Hùng Linh, tay dắt Hòa, Bình xuống
          sân ga. Tôi hít sâu mấy hơi dài, khống khí trong lành của buổi sớm ban
         mai làm tôi thấy dề chịu. Xe lửa tiếp tục lăn bánh, sau khi ăn sáng trên
         tàu xong, hai chị em Hòa, Bình chạy nhảy tung tăng, hát hò ríu rít trên
          đường đi lại của toa tàu, thu hút sự chú ý của nhiều người. Qua một
          đêm nữa, rạng sáng ngày thứ bảy ngày 31 tháng 10, xe lửa đến Bằng
         Tường, ga cuối cùng của Trung Quốc giáp biên giới Việt Nam. Tại ga
          này hầu hết hành khách người Hoa đều xuống tàu, chỉ còn lại số hành
         khách Việt Nam đi về Hà Nội.  Do kích thước đường ray hai nước



          1.  ở  đây có nghĩa là cơ sở cách mạng bị lộ, cán bộ bị địch bắt bớ (BTV).


          186  HỐI ức NGÔ THỊ HUỆ
   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192