Page 305 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 305
chiến đấu vòng ngoài kết hợp cùng lực lượng của nhân dân tạo nên
thê trận quân dân đều đánh, trong ngoài đều đánh, lại biết đánh
du kích rộng rãi kết hợp với đánh chính quy như ông cha ta đã làm
thời Trần, Lê hoặc như quân dân Hà Nội đã làm trong hai trận
Cầu Giấy, thì quân Pháp khó có thể đưa quân áp sát và hạ thành
một cách dễ dàng. Nếu cánh quân của Hoàng Tá Viêm từ phủ Hoài
Đức mỏ ngay cuộc tiến công đánh giặc Pháp khi chúng đang đánh
thành thì cục diện chiến tranh đã thay đổi, giặc Pháp khó có thể
chiếm thành Hà Nội. Nhưng điều đó đã không xảy ra. Hàng ngàn
binh sĩ triều đình bị giặc Pháp bao vây và cuộc chiến đâu của họ
nhanh chóng th ất bại.
Trong cả hai lần th ất thủ Hà thành, nhìn sâu dưối góc độ quân
sự thì rõ ràng là điều kiện giữ thành không được bảo đảm, quăn sĩ
thiếu tinh thần quyết chiến. Vũ khí và con người là nhân tô quyết
định để giành thắng lợi trong chiến tranh. Đó cũng là nhân tô" cơ
bản trong cuộc chiến đâu bảo vệ thành Hà Nội. Do “thủ cựu” và
thực thi chính sách “đóng cửa” nên nhà Nguyễn lạc hậu trưốc sự
phát triển của khoa học kỹ thuật, vì thê không có điều kiện cải
tiến trang bị quân đội. Vũ khí chủ yếu vẫn là gươm, giáo, mác.
Súng trường, đại bác tuy có nhưng không nhiều. Thành Hà Nội
được trang bị một sô" súng thần công đặt tại các cửa thành đê chặn
giặc. Súng to, nặng, sức sát thương yếu, thậm chí do bảo quản kém
nên có khâu bắn không nổ hoặc nổ hậu, gây thương vong cho chính
người sử dụng, mỗi phát bắn m ất nhiều thời gian chuẩn bị. Ông
phun lứa cũng được dùng để bảo vệ thành, loại vũ khí này khi bắn
ra tạo được những đám cháy làm chậm bước tiến của giặc nhưng
lại không chặn đứng được chúng. Với những loại vũ khí như vậy,
ta đã bị hỏa lực của kẻ thù áp đảo. Hà Nội là một thành lớn nhưng
vào nửa sau th ế kỷ XIX, thành lũy của chế độ phong kiến khó
đứng vững trước đại bác của chủ nghĩa tư bản.
Về quân sĩ giữ thành, rõ ràng lực lượng quân đội triều Nguyễn
ít được luyện tập. Q uân lính phần lớn đều xa ỉạ với hỏa khí.
307