Page 308 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 308

Sau nửa thê kỷ xây dựng đất nước trong điều kiện tương đôi yên
          ổn,  nhà  Nguyễn cũng không đủ  lực  lượng để đánh  thắng quân  xâm
          lược  mặc dù có trong tay lực lượng quân  đội  đông đảo là bởi vì triều
          đình  không  khơi  dậy  được  nguồn  sức  m ạnh  trong  dân.  Triều
          Nguyễn chông thực  dân  Pháp chỉ bằng lực  lượng quân  đội vối  trang
          bị vũ khí nghèo  nàn,  lạc  hậu.  Nhà  nước  không có chủ  trương cô kết
          và phát động nhân dân đánh giặc. Trong công cuộc chiến đâu bảo vệ
          nền  độc  lập  dân  tộc,  vai  trò của  nhân  dân  không  được phát  huy,  bị
          gạt  sang  một  bên.  Trong  suốt  quá  trình  xâm  chiếm  của  thực  dân
          Pháp,  triều  đình  không  kêu  gọi  nhân  dân  đứng  lên  kháng  chiến.
          Nhân  dân  đấu  tranh  chống  thực  dân  Pháp  là  do  họ  tự  nguyện  tập
          hợp  dưối  ngọn  cò  ứng  nghĩa  của  các  văn  thân  sĩ  phu  theo  từng địa
          phương,  không  phải  tập  hợp  dưới  ngọn  cò của  triều  đình.  Chính  vì
          thế mà  truyền  thông  đoàn  kết,  quật cường của  dân  tộc  không được
          quy vế  một  mổì  đê  tạo nên  sức  m ạnh của  cả  dân tộc.  Đê  ngăn quân
          giặc  tiến  công,  triều  đình  chỉ  hô  hào  dân  binh  xây  đắp  hết  thành
          này  đến  lũy  khác.  Bức  tường  thành  vững chắc  nhất  là  lòng  dân  lại
          không  xây  được,  cho  nên  sức  m ạnh  của  triều  đình  và  quân  đội
          không được nhân lên,  tinh thần chiến đấu trở nên sa sút.
              Mặc dù  triều  Nguyễn không được lòng dân,  song không phải vì
          thê  mà  không  thể  phát  huy  được  sức  m ạnh  của  nhân  dân.  Trước
          vận nước nguy nan,  mâu thuẫn giai cấp tạm  thòi  được gạt bỏ,  quần
          chúng  đã  tự  động  đứng  lên.  Nhưng  triều  đình  nhà  Nguyễn  đã
          không  tập  hợp,  khơi  dậy  và  phát  huy  sức  m ạnh  quần  chúng.  Vì
          quyền lợi  giai  cấp,  triều  Nguyễn  bỏ  rơi,  thậm   chí  quay  lưng  lại  với
          nhân  dân nên  đưa đến kết cục chủ quyền dân tộc bị xâm  phạm.
              T h ứ  tư,  về phương diện  nghệ  th u ật quân sự,  sự th ất bại  trong
          bảo vệ Hà  Nội thời kỳ này  một  lần  nữa khắng định  rằng:  để bảo vệ
          Hà  Nội  phải  phòng  thủ  từ  xa,  huy  động  sự  phôi  hợp  giữa  các  địa
          phương trong cả nước.
             Thời  nào  cũng  vậy,  dù  có  là  kinh  đô  của  quốc  gia  hay  không,
          Hà  Nội  vẫn  giữ  vị  thê ở  giữa  bốn  phương  đông,  tây,  nam,  bắc của


          3 1 0
   303   304   305   306   307   308   309   310   311   312   313