Page 307 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 307
đánh giặc, không có những quyết sách phù hợp với tình hình thực
tế, dần đi vào con đường thỏa hiệp. Đôi với Hà Nội, khi mưu đồ
xâm chiếm cúa thực dân Pháp đã bộc ]ộ rõ, quân dân Hà Nội trông
chò vào quyết định của triều đình nhưng đáp lại là một chỉ dụ
không ra đánh cũng chẳng ra không “Làm cho khéo để hết trách
nhiệm giữ đất”. Khi thời cơ tiêu diệt địch xuất hiện chỉ cần có sự
quyết tâm của những người nắm vận mệnh quốc gia thì quân Pháp
đâu có thể dễ dàng chiếm được Hà Nội và Bắc Kỳ. Ngay cả lúc
quân địch â vào tình cảnh nguy khốn thì triều đình lại giúp chúng
thoát hiểm bằng việc chấp nhận thương thuyết và lệnh cho quan
quân phải nới vòng vây. Nắm được thái độ ươn hèn của triều đình
nên quân xâm lược càng lấn tới. Sự hoảng loạn của hàng ngàn
quân sĩ giữ thành trước vài trăm quân địch cũng do tác động của
tư tưởng chủ hòa từ vua tôi nhà Nguyễn.
Nếu triều đình kiên quyết đánh thực dân Pháp thì tình hình có
thê sẽ khác. Vũ khí của ta kém nhưng không phải không tiêu diệt
được chúng. Chí có dám đánh ta mới phát huy được những ưu thê
về địa hình, về sức mạnh toàn dân đê hạn chế sức mạnh của kẻ
thù. Hai trận c ầ u Giấy những năm 1873 và năm 1882 đã cho ta
một thực tế: nếu dám đánh và quyết đánh ta vẫn giành được thắng
lợi. Bằng chiến thu ật du kích chúng ta hoàn toàn có khả năng
thắng giặc.
T hứ ba, tuy các cuộc chiến đấu bảo vệ, giải phóng Hà Nội lần
lượt thất bại nhưng nó đã góp phần khẳng định: nhân dân chính là
nguồn sức m ạnh cơ bản nhất để giữ nước.
Từ trong lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc, ông cha ta đã
từng khẳng định nhân tố quyết định giữ nưốc chính là lòng dân.
Nhà Lý thắng được quân Tông chính vì “trên dưới một dạ, lòng dân
không chia”. Nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên bởi “vua tôi
đồng lòng cả nước chung sức”. Trần Hưng Đạo, vị tướng kiệt xuất
thòi bấy giờ, trước khi qua đời để lại di huấn cho hậu thế: “Khoan
thư sức dân lảm kế sâu rễ bền gốc là thượng sách giữ nưởc”.
309