Page 261 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 261

hòa  hoãn  đã  chi  phối  mọi  hoạt  động  và  đưa  triều  đình  đi  từ  đầu
          hàng từng bước đến đầu hàng hoàn toàn quân xâm  lược.
              Dưới chế độ thuộc địa nửa phong kiến ở nưổc ta lúc này, sự suy
          tàn của xã hội phong kiến là tất yếu,  x é t   theo tiến  t r ì n h   l ị c h   sử của
          nó,  đồng thời là quá  trình không thể níu kéo, không thể đảo ngược,
          xét  theo  hoàn  cảnh  thực  tế ở  nưốc  ta  lúc bấy giò.  Và  đi  liền với  sự
          suy  tàn của  xã hội phong kiến Việt Nam  là sự xâm  thực ngày càng
          mạnh  mẽ  của  chủ  nghĩa  thực  dân  Pháp  vào  mọi  phương  diện  đời
          sống  xã  hội  nước  ta.  Dĩ  nhiên,  quá  trình  xâm  thực  của  chủ  nghĩa
          thực  dân  Pháp  không thể diễn  ra  đột biến,  nó cần  phải câu kết với
          giai  cấp  địa  chủ  phong kiến  bản  địa  hòng  thông qua  Nhà  nước  bù
          nhìn  nhằm  thực hiện âm  mưu chia đ ể trị và tìm cách với tay xuống
          tận  đời  sôYig  xã  hội  làng  xã.  Chính  vì  vậy,  chủ  nghĩa  thực  dần
          Pháp  cô' gắng  tạo  ra  và  duy  trì  tình  trạng  “sông  lay  lắt”  của  Nhà
          nước  phong  kiến  Việt  Nam.  Song,  đối  với  đời  sôYig  xã  hội  nước  ta,
          dù cho sự cấu kết giũa thực dân và phong kiến có chặt chẽ đến đâu
          thì  giũa  phép  vua  (tức  hệ  thông luật lệ  triều  đình  nhà  Nguyễn) và
          lệ  làng  đã  thực  sự  “chia  tay”  hoàn  toàn.  Và  đó cũng chính  là  một
          trong những tác nhân quan  trọng làm cho quá trình xâm  thực của
          chủ nghĩa thực dân Pháp  không thể vói tối đòi sống xã hội làng xã.
          Điều  đó  đã  diễn  ra  tương  tự  như  quá  trình  chống  đồng  hóa  thời
          Bắc thuộc.
             Về phương  diện  chính  trị'-  nhà  nước,  thời  kỳ  đầu,  triều  đình
          phong kiến  nhà  Nguyễn  còn  gắng  giủ  lập  trường cứng  rắn,  đưa  ra
          các  đạo  luật  câ'm  truyền  giáo  và  lợi  dụng  truyền  giáo  để  mưu  đồ
          chính  trị,  thậm   chí dám  chấp  nhận  tuyên chiến với thực dân  Pháp.
          Nhưng  khi  đã  khiếp  nhược  trưóc  sức  mạnh  quân  sự  của  địch,  vua
          quan  nhà  Nguyễn  đã  phải từng bước nhượng bộ,  cắt đất đền bù,  rồi
          đi đến  những cuộc thương thuyết thỏa hiệp,  cầu hòa...  và  cuổì cùng
          buộc phải đầu hàng nhục nhã,  trở thành Nhà nước tay sai, bù nhìn.
             Về phương  diện pháp  luật,  phép  vua  dần  dần  ngả  theo  ý  chí
          của  thực  dân  Pháp  và  thực  chất chỉ  là  một  hình  thức che  đậy cho


                                                                     263
   256   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266