Page 81 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 81
phía thành phố mới dựng. Đến nơi thì họ chia ra làm nhiều
đội, đứng vòng chung quanh thành và giữ trật tự trong đám
dân gian từ khắp nơi đến xem. Sáng hôm sau, Tây Vương
cùng bốn vương đệ, đi dưới hai mươi bốn chiếc tàn bằng lụa
quý có dệt vàng, qua một cái cầu mới dựng từ chỗ phủ ngài ở
ngoài thành Hà Nội (trên bờ sông) sang đến bờ bên kia hòn
đảo tôi đã nói ở trên. Đi theo ngài có tất cả các quan chức
thân thích của Trịnh gia, tất cả các thái giám, các vương phi,
công chúa và bốn nghìn vệ binh bên sườn có đeo gươm to
chuôi vàng hoặc bạc.
Lúc Tây Vương sắp đến tòa đài chính đã tả trên kia, thì
các vương đệ và các quan đứng lại thành hai vòng hình bán
nguyệt, giãn ra để ngài tiến lên một mình giữa hai hàng lính
đứng im phăng phắc. Ngài đến gõ cửa đài thì có một viên
quan còn trẻ tuổi giọng rất tốt, cất tiếng buồn rầu và thê
thảm lên khấn thần coi giữ đài này ứng nghiệm những lời
cẩu khẩn đại ý như sau đây.
“Cách đây mấy tháng, một vị chúa rất giàu, rất hiển và rất
mạnh lìa bỏ cõi đời này để lên nơi bất tử. Ngài để lại tất cả
đất đai cho con cháu không giữ lẫy một đổng tiền nhỏ để tiêu
dùng. Bầy giờ có tin ngài hiện như trơ trọi đi lang thang trong
một xứ lạ, không binh lính để chống giữ, không ngựa voi để
tự vệ, không kẻ hầu người hạ để giữ địa vị của ngài, không lầu
các nguy nga để làm nơi tĩnh dưỡng. Ta nghe thấy nói ở đây
có tòa lâu đài tráng lệ nguy nga nên đến để điều đình và ngỏ
rõ ý thích mua; nếu chủ nhân muốn nhượng lại cho ta thì sẽ
được lợi nhiều vì đòi bao nhiêu ta cũng trả và ta còn mang ơn
riêng nữa, vì giá càng đắt càng tỏ rõ ý phóng túng của ta và
lòng hiếu thảo của ta đối với tiên chúa”. Viên quan trẻ tuổi đọc
xong thì bên trong đài có tiếng trả lời ra to và sang sảng ai ở
ngoài cũng nghe được dễ dàng cả: “Chúng tôi đang được yên
vui sung sướng, lúc chúng tôi định xây dựng tòa lâu đài này
82