Page 162 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 162

Tôi nghiên cứu gì: Khoa học ở mọi trạng thái cúa nó


     lần nữa. ông đã kể lại lời giải cho một bài toán mà ông mất
     nhiều tuần  tìm kiếm đã  đột nhiên xuất hiện rõ nhu ban
     ngày như thế nào: "Vào thời điểm đó, tôi rời Caen, nơi tôi
     ở, để tới tham gia một khóa học về địa chất do trường Mỏ
     tổ chức. Những diễn biến của chuyến đi đã làm tôi quên
     kliuấy mấy vấn đề toán học mà tôi đang nghiên cứu. Khi
     tới Coutances, chúng tôi lên một chiếc xe buýt, để đi đâu
     đó. Đúng vào lúc tôi đặt chân lên bậc cửa xe, thì ý tưởng
     đã vụt đến với tôi, mà những ý nghĩ trước đó hoàn toàn
     không chuẩn bị gì cả... Tôi không kịp kiểm tra lại; mà cũng
     không có thời gian để làm điều đó, bới vì ngay khi ngồi vào
     ghế tôi lại tiếp tục cuộc nói chuyện bỏ dở trước đó; nhưng
     ngay lập tức tôi cảm thấy hoàn toàn chắc chắn... Khi quay
     trở lại Caen, tôi đã kiểm tra lại một cách cẩn thận cho yên
     tâm...".
         Tôi tin rằng, dù bề ngoài có vẻ là thần kì, nhưng sự tiếp
     xúc ngắn ngủi với thế giới các ý niệm không phải xảy ra
     một cách ngẫu nhiên, và nó chỉ xuất hiện trong những trí
     óc được chuẩn bị kĩ lưỡng. Nhưng sự chuẩn bị này không
     phải diễn ra một cách có ý thức; nó là thành quả của một
     quá trình lao động dài của vô thức.
         Quá trình sáng tạo khoa học gần gũi một cách đáng
     ngạc  nhiên  với  sáng  tạo  nghệ  thuật.  Nhà khoa  học, khi
     phát  hiện ra  một  phương diện  ẩn  giấu  của  tự nhiên, và
     người nghệ sĩ, khi sáng tạo ra một tác phẩm nghệ thuật, cả
     hai đều cảm nhận được một cảm giác phấn kliích, vì trong
     một thời khắc ngắn ngủi, đã được tiếp cận với chân lí vĩnh


                                                        167
   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166   167