Page 158 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 158
Tôi nghiên cứu gì: Khoa học ỏ mọi trạng thái của nó
do thế giới tự nhiên cho phép các phép tính số học như
cộng, trừ hay nhân. Tổ tiên chúng ta sử dụng số học cho
những mục đích rất đời thường như đếm số cừu trong
đàn hay số tiền trong túi. Đếm, cộng hay trừ với chúng
ta có vẻ rất tầm thường và tự nhiên, tới mức chúng ta
không thể hình dung nổi một thế giới mà ở đó những
phép tính ấy trở nên không thể. Tuy nhiên, trong mệt thế
giới mà các đối tượng vật chất không thể tách ra thành
các thực thể riêng biệt, nơi những con cừu và các đồng
tiền tạo nên những đối tượng liên tục, không thể tách
chia, như nước trong một dòng sông, thì các phép tính
này sẽ không thể xảy ra.
Thực tế thế giới vật lí cho phép các phép tính số học
có một hệ quả vô giá: nó có thể tính được, và điều này
cho phép klioa học ra đời, điều này tôi thừa nhận. Nhưng
kliông vì thế mà tôi nghĩ rằng đặc tính toán học của thế
giới là một hiện tượng văn hóa thuần túy, và nó chỉ là
kết quả của việc chúng ta có thể đếm được các thực thể
riêng biệt hay sự ưa thích đặc biệt của con người đối với
toán học. Theo tôi, "tính hiệu quả đến phi lí của toán
học" trong việc mô tả thế giới tự nhiên là do các định luật
tự nhiên này trú ngụ sẵn trong thế giới các ý niệm của
Platon, các thực thể thuần túy tác động tới thế giới của
chúng ta. Giả thiết này củng giải thích vì sao vũ trụ lại có
thể hiểu được.
"Điều không thể hiểu được nhất lại chính là có thể
hiểu được thế giới." Câu nói này của Einstein đcã biểu lộ
TÓ3