Page 122 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 122
Tôi là ai: sự hỢp lưu cửa ba nền văn hóa
tâm nghiên cứu tốt, nơi tôi có thể cộng tác với các đồng
nghiệp người Pháp, mà đó cũng còn là cơ hội cho phép tôi
thường xuyên tới thăm cha mẹ, hiện vẫn sống ở Paris. Hơn
nửa, thời gian lưu trú ờ thủ đô nước Pháp, trung tcâm của
vô số các di sản văn hóa, củng sẽ là điều kiện tốt để tôi viết
cuốn sách của mình.
Mặc dù mang quốc tịch Mỹ, sống trén đất Mỹ, và sử
dụng tiếng Anh hằng ngày từ bốn thập kỉ nay, nhưng tôi
vẫn chỉ thấy thoải mái nhất klii sử dụng ngôn ngữ của
Molière để trình bày những ỷ tường trong cuốn sách. Việc
đọc các tác giả kinh điển của Pháp khi còn học trung học
ở Sài Gòn như Racine, Corneille và Molière hay các tác giả
lớn của thế kỉ 19 như Hugo, Balzac, Stendhal và Plaubert
củng như các nhà thơ như Rimbaud, Vcrlain và Baudelaire
đã làm tôi say đắm thứ ngôn ngữ trong sáng, đầy ắp sắc
thái và một vốn từ vựng vô cùng giàu có này. Với tôi đó
chính là thứ ngôn ngữ văn học tốt nhất. Tôi biết rằng
những chủ đề mà tôi sẽ đề cập đến trong cuốn sách của
mình đôi khi rất khó, và tôi tin rằng việc viết bằng tiếng
Pháp sẽ cho phép tôi đưa vào một chút chất thơ để làm dịu
đi thứ ngôn ngữ đôi khi khô cứng của khoa học. Tiếng Anh
đối với tôi vẫn là một ngôn ngữ khoa học mà tôi sử dụng
để viết các bài báo khoa học. Tôi còn một chút tham vọng
văn học hơn nữa với tiếng Việt, tiếng mẹ đẻ của tôi. Tôi vẫn
dùng nó trong gia đình, nhưng do nhiều năm rời xa quê
hương nên tôi kliông thể sử dụng nó một cách thuần thục
như tôi muốn.
1 2 5