Page 389 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 389

cấn   làm  thái  tử.  ưu  binh  đòi  lập  hoàng  tôn  Duy  Kỳ  thuộc  dòng
       đích.  Chúa  đã do chúng dựng nên, vua cũng lại sắp do chúng dựng
       nên nôt, nên chúng không còn coi ai ra gì  nữa.
            Trong  lúc  ỏ  kinh  thành,  kiêu  binh  đang  làm  loạn  thì  quân
       Tây Sơn tiến đánh nên cơ nghiệp nhà Trịnh phải đổ nát.
            NGUYỄN HỮU CHỈNH -  Hoàng Đình  Bảo khi trấn thủ  Nghệ An
       có nhiều thủ hạ giỏi, trong đó có Nguyễn  Hữu  Chỉnh,  ngvròi  huyện
       Chân Lộc,  Nghệ An,  con  một thương gia  giàu có  lớn,  thi  đỗ  hương
       công  năm  16  tuổi,  tính  hào  hoa,  lắm  cơ  trí,  nhiều  can  dảm,  lại  có
       tài  biện  bác.  Trước  theo  Hoàng  Ngũ  Phúc,  thường  đi  đánh  giặc
       biến,  giặc  sỢ  lắm,  gọi  là  chim  dữ,  từng  đem  cừ  và  ấn  kiếm  cho
       Nguyễn  Nhạc.  Ngũ  Phúc  mất,  Hữu  Chỉnh  theo  Hoàng  Đình  Bảo,
       cháu và  là con  nuôi  Ngũ  Phúc.  Hoàng Đình  Bảo bị  kiêu  binh  giết.
       Hữu  Chỉnh  vào  bàn  với  trấn  thủ  Nghệ  An  Vũ  Tá  Giao  tự  lập  xứ
       Nghệ.  Tá Giao  không dám  làm.  Hữu Chính bỏ vào Quy  Nhơn theo
       vua Thái Đức. Thái  Đức tin dùng,  đãi làm thượng tân.  Hữu  Chỉnh
       bàn mưu định kế ra đánh lấy Thuận Hoá và đất Bắc Hà.
            QUÂN TÂY SƠN RA ĐÁNH BẢC HÀ LẦN t h ứ  n h ấ t - Nguyễn  Huệ
       lấy  được  Thuận  Hoá,  hội  quân  tướng bàn  sai  người  sửa  sang  đồn
       Đông  Hải  và  định  giữ  địa  giới  cũ  ở  sông  La  Hà.  Nguyễn  Hữu
       Chỉnh  bàn  nên  thừa  thắng  tiến  đánh  ra  Đàng  Ngoài  (Bắc  Hà).
       Nói:  Ong  phụng  mệnh  ra  đánh  một  trận  bình  ngay  được  đất
       Thuận  Hoá,  uy linh cả chôn Bắc Hà.  Phép dùng binh,  một là Thời,
       hai  là  Thế,  ba  là  Cơ.  Có  ba  điều  đó  thì  đánh  đâu  được  đấy.  Nay
       Bắc  Hà  tướng  lười,  quân  kiêu,  triều  đình  không  kỷ  cương.  Nay
       nhân  lấy  huy  thanh  này  đem  binh  ra  đánh,  làm  gì  mà  không
       được?  Dịp  tổt  không  nên bỏ.  Bắc  Hà  hiện  không có  ai  là  nhân  tài,
       có vua  lại  có chúa.  Họ Trịnh  tiếng rằng  phù  Lê,  thực  sự  hiếp  chế.
       Người  nước  không  phục.  Nay “phù  Lê  diệt  Trịnh”  thì  thiên  hạ  ai
       chẳng theo.  Không có  lệnh trên thì  kiêu  mệnh  là  lỗi  nhỏ.  Tướng ở
       ngoài  có  thê  hành  động  không  phải  theo  mệnh  vua.  Dịp  tốt  lập
       nên công nghiệp to lớn không nên bỏ.
             Nguyễn  Huệ sai Nguyễn Lữ ở lại giữ Thuận  Hoá và sai người
       về Quy  Nhơn  báo  tin  đi  chinh  bắc.  Thái  Đức  tự  thoả  mãn  với  đất
       cũ  chúa  Nguyễn,  không  có  chí  muôn  thông  nhất  giang  sơn  nước
       nhà, vội sai người ra ngàn lại, nhưng không kịp.
             Nguyễn  Huệ  sai  Nguyễn  Hữu  Chỉnh  đem  thuỷ  hình  đi  tiên
       phong  vào  cửa  Đại  An,  đánh  lấy  kho  lương  thực  ở  hên  sông  VỊ
       Hoàng.  Nguyễn  Huệ  tự  đem  binh  đi  sau,  ước  với  Hữu  Chỉnh  đến
                                                                              389
   384   385   386   387   388   389   390   391   392   393   394