Page 339 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 339

không có cả  quyền  phủ  quyết.  Bên  nhà  vua  gọi  là  triều  đình,  bên
      nhà  chúa  là  phủ  liêu.  Mọi  công  việc  đều  do  bên  phụ  chúa  định
      đoạt  cả  nên  người  ta  thường  chỉ  dùng  chữ  phủ  liêu,  ít  biết  đến
      triều đình.
            Triều  đình vẫn  giữ hệ  thông quan lại cũ,  trên có  3 chức thái,
      3 chức thiêu,  đến  6 bộ:  lại,  hộ,  lễ,  binh,  hình,  công.  Triều  đình chỉ
      là hình thức.
            Bên  phủ  chúa  có  đặt  ra  các  chức  tham  tụng  và  bồi  tụng.
      Tham  tụng ngang với  tể tướng hồi  trước.  Bồi tụng đứng sau tham
      tụng.  Năm  1718,  chúa  Trịnh  Cương  lại  đặt  ra  6  phiên  bên  phủ
      chúa, cũng như 6 bộ, đế coi mọi việc chính trị.
            Về  việc  võ  bị,  có  ngũ  phủ:  trung,  đông,  tây,  nam,  bắc  quân
      phủ.  Mỗi  phủ  có  đặt  đô  đốc  phủ,  có  quan  tả  hữu  đô  đốc  coi  việc
      quân.  Năm  1664, chúa Trịnh Tạc đặt thêm chức chưởng phủ sự và
      thự phủ sự coi hết các quân.
            Họ Trịnh  đổi các  đạo làm  trấn.  Đàng Ngoài  có  11  trấn:  Nghệ
      An,  Thanh  Hoa,  Sơn  Nam,  Sơn  Tây,  Kinh  Bắc,  Hải  Dương,  Thái
      Nguyên,  Hưng  Hoá,  An  Quảng,  Tuyên  Quang,  Lạng  Sơn  và  phủ
      Phụng Thiên (gồm vùng chung quanh Tháng Long và Tháng Long
      gồm hai huyện Thọ Xương và Quảng Đức).
            ơ  cấp  trấn,  3  ty:  trấn,  thừa,  hiến  kiêm  giữ  mọi  việc.  Đứng
      đầu  trấn  có  chức  trấn  thủ.  Riêng  Cao  Bằng,  Lạng  Sơn,  Nghệ An,
      vì việc biên giới quan trọng nên đặt chức đốc trấn,  còn Thanh Hoa
      thì đặt chức lưu thủ. Trấn thủ đều là đại thần. Trịnh Tráng cử các
      con  đi  trâ"n  thủ  4  nội  trấn:  Sơn  Nam,  Sơn  Tây,  Hải  Dương,  Kinh
      Bắc.  Các trấn khác là ngoại trấn.
            Dưới cấp trấn có phủ, huyện, châu và xã.
            Quan  lại  được  tuyển  dụng  bằng  cách  thi  cử.  Người  đỗ  đạt
      được  cất  nhắc  tuỳ  tài  năng  và  thái  độ  đôl  với  nhà  chúa.  Người
      được phép  đi thi hương đều phải  qua  những đợt xét  duyệt lý lịch
      và  trình  độ văn  hoá  từ xã,  huyện.  Hạt nào có  nhiều  người  xin  đi
      thi  thì  bị  hạn  chế hớt,  như  xã  không  quá  20  người.  Sô" người  đỗ
      tiến  sĩ không nhiều.  Năm  1670  nhiều nhất 31  người,  còn thường
      chỉ 4,  5 người.
            Ngoài  ra  có  chế  độ  tiến  cử.  Phàm  người  có  học  hành  chính
      thuật,  có  thể  làm  được  chức  thư  lệnh  thì  các  quan  tiến  cử  kê  tên
      dâng  lên  bộ  lại  thuyên  bố’ nhậm  chức.  Ai cử  được  người  giỏi  được
      khen  thưởng,  nếu  là  người không xứng đáng,  làm  việc  tham ô mà
      không bày tỏ ra ngay thì phải tội lây.
                                                                             339
   334   335   336   337   338   339   340   341   342   343   344