Page 146 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 146

p\ià  GIỢC  m à   NGUYÊN

                       sơ Lược LỊCH sử ĐẾ Qưổc MÒNG cổ

              0  phía  bắc  Trung  Quôh  có  dân  tộc  Mông  cổ khoảng  thượng
         lưu  Hắc  Long  giang  (Amour)  sông  du  mục,  hung  tỢn,  háo  chiến,
         người  nào  cũng  giỏi  võ  nghệ,  đánh  đao  bắn  cung  tài.  Lại  có  được
         giống  ngựa  Hồ  sức  dẻo  dai,  ăn  ít,  cỏ  vàng  lá  úa  cũng  đủ.  Bộ  đội
         thường  là  quân  kỵ,  hàng  ngũ  sắp  đặt  rất  khuôn  phép,  trật  tự,
         thành thạo nghề chiến đấu.
               Tiền thân là nước  Hung Nô. Thòi  Chiến  Quốc,  hay sang cướp
         ở các  nước Triệu,  Nguy.  Tần Thuỷ  Hoàng kiêm  tính  sáu  nước,  mà
         không chiến thắng được  Hung Nô,  lại  còn  sỢ  Hung  Nô  sang đánh,
         nên  mối  xây Vạn  Lý  trường thành.  Các  triều  Hán,  Đường vẫn  coi
         Hung  Nô  là  mốì  lo  ngại.  Thế  kỷ  V,  tướng  Hung  Nô  A  Đê  Lạp
         (Attila)  đánh  sang  tận  Tây  Au.  Nơi  nào  ngựa  Attila  đi  qua,  cỏ
         không  mọc  được  nữa.  Thế kỷ  XII,  người  Nữ  Chân  Mãn  Châu  diệt
         nước  Liêu,  chiếm  miền  bắc  Trung  Quốc,  lập  nên  nước  Kim,  mà
         không  thắng  nổi  Hung  Nô.  Tù  trưởng  Hợp  Bất  Lạc  trỗi  dậy,  tổ
         chức quân đội  mạnh,  khởi thuỷ dựng nên  quốc gia Mông cổ.  Nưốc
         Mông Cố gồm 30 sắc dân, có sắc dân Thát Đát đông người và hùng
         mạnh  hơn  cả.  Nhiều  người  quen  gọi  mọi  người  Mông  cổ là  Thát
         Đát (Tartare).
               Cuối thế kỷ XII sang thế kỷ XIII, các sắc dân Mông cổ tôn tù
         trưởng  Thát  Đát  là  Thiết  Mộc  Chân  (Témoudjine)  làm  thủ  lĩnh.
         Thiết Mộc Chân,  anh hùng siêu việt,  dựng Mông cổ thành đế quốc
         trung  ương  tập  quyền  hùng  mạnh.  Toàn  dân  nam  giới  từ  lõ  đến
         70  tuổi  đều  phải  tòng  quân,  lấy  chiến  tranh  làm  nghề  nghiệp.
         Chiến  thuật  là  thần  tổc,  xuất  kỳ  bất  ý.  Càng  đánh  càng  thắng,
         càng  thắng  càng  đánh  nữa,  chẳng  bao  lâu  chiếm  được  cả  vùng
         Trung  Á  cùng  Ba  Tư,  sang  đến  đông  bắc  châu  Âu.  Năm  1206,
         xưng  là  Thành  Cát  Tư  Hãn  (Gengis  Khan),  tức  Đại  hoàng  đế
         Mông  Cổ.  Sau  diệt  nước  Tây  Hạ,  đánh  lui  người  Kim  xuôAg  Biện
         Kinh, lại dẹp bộ lạc Nài Mãn, chiếm khu vực rộng lốn từ Altai đến
         Oural,  diệt  nước  Hồi  Hồi,  phá  nước  Khâm  Sát  giáp  Nga,  rồi  tiến
         vào  Nga,  đánh  bại  quân  đội  Nga,  bắt  sống  các  vương  công,  phá

         146
   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151