Page 150 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 150

tháo  chạy  vội  vã,  quân  Mông  cổ không  cướp  phá  dân  chúng  nên
       người ta gọi là giặc Bụt.
             Nguyên  sử  chép:  Quan  quân  (Mông  cổ)  chiếm  đóng  kinh
       thành  nước  Nam,  ở  lại  chín  ngày,  vì  khí  hậu  nóng  nực  nên  rút
       quân về.  Lại  sai  sứ giả  đi gọi Man vương Trần  Nhật  cảnh  về,  trả
       nước  cho.  Quân  tuần  tiễu  không  có  ý  chiếm  đóng  đất  đai,  đi  đến
       đâu lại không cướp phá dân chúng, nên dân Man gọi là giặc Bụt.


                        Sử  gia  phương  bắc,  quá  chủ  quan,  không  bao  giò  chịu  thừa
                  nhận  những cái  yếu,  kém  của  mình.  Xét bấy giò  là  tháng chạp  âm
                  lịch,  đang  mùa  rét  lạnh,  đâu  có  nóng  nực  gì.  Đi  đánh  nưốc  người
                  mà  không chiêm  đâ't, bắt người,  cướp của thì  xuất quân  làm  gì? Sử
                  gia  Trần  Trọng  Kim  cũng  lầm  theo  Bắc  sử  chép;  quân  Mông  cồ  ở
                  nước Nam không quen thuỷ thổ, xem ra bộ mỏi mệt.

             Giặc  l(ịi,  nước  ta  lại  phục hồi.  Ngày  mùng  một  tết  Mậu  Ngọ,
       Thái  Tông  ngự  triều,  định  công  ban  thưởng,  phong  Lê Phụ  Trần
       làm  ngự  sử  đại  phu,  Hà  Bổng  tước  quan  nội  hầu.  Có  thể  Trần
       Quốíc Tuấn được phong là Hưng Đạo vương vào dịp này.


                        Quôh sử không chép được kỹ về trận phản công oanh liệt này.
                  Chắc chắn có sự bô" trí rất chu  đáo clo mưu cơ của Trần Thủ  Độ,  Lê
                  Phụ  Trần  và  Trần  Quô"c  Tuấn,  khiến  cho  chỉ  sau  một  trận  đánh,
                  mà Ngột Lương Hợp Đài, tưống đại tài, nhiều kinh nghiệm, đã phải
                  vội vã rút quân sớm, chạy mau về nước.


            Ảnh  hưởng  chiến  thắng  rất  lớn,  nhân  dân  hoàn  toàn  tin
       tưởng vào vua Trần,  không còn ai  mong phục L/nữa, lại vững tâm
       bảo vệ tố quốc, từ đây không e ngại quân địch hùng mạnh.


                                TÌNH HÌNH ĐÊ QUỐC
                        MÔN(Ỉ CỔ NỬA CUỐI THẾ KỶ XIII
             Đế  quôh  đã  rộng  lớn,  người  Mông  cổ  còn  muôn  mở  mang
       thêm  đất  đai  về  phương  đông  và  đông  nam,  đánh  chiếm  nốt  đất
       Trung  Quốc.  Bấy  giờ,  nhà  Nam  Tông  suy  nhưỢc  nhưng  dân  Hán
       không phục lũ man di, vẫn lai rai chông đôi.  Không thể đánh  mau
       thắng mau được, Mông cổ đổi dùng kế sâu tằm  ăn lá.
             Năm  1259,  Nguyên  Hiến Tông Mông Kha  đi vây  đánh  thành
       Điếu  Ngư,  trúng tên chết.  Người em  là A Li  Bất Kha  nhiếp  chính,

       150
   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155