Page 79 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 79

PHẨN THỨ HAI

                              GIAO CHỈ MIỂN  BẮC



                                    CHƯƠNG I
          cuộc DI DịCH VỀ Gốc Tổ PHONG CHÂU



                                     róM Lược

           Đã có sự lan rộng của người Giao Chỉ từ Cửu Chân về Phong Châu
     mà  bàng  chứng  là  người  Mường  còn  sót  lại  ở vùng  sơn  cước  từ Thanh
     Hoá  ra  Phú  Thọ.  Đã không  thấy dấu vết  sự lan  xuống  phía Nam  vì  phía
     dưới  Cửu  Chân  là đồng  khỏ  cỏ cháy,  với  cồn  cát  nóng  bỏng  không  tiện
     canh nông.

     Đồng bằng Bắc Bộ

           Phù  sa của sông  Hồng bồi  đắp đã khiến đất  lan dần và đẩy  lui  biển
     cá, cho dường viền bờ biến thời  thượng cổ có thể xác đinh được là ở Việt
     Trì. Sơn Tây.

     Vùng trung du

           Bây giờ là trung du nhưng hồi ấy là đồng bằng, giới hạn ở phía Nam
     Tây  Nam  bởi  một  đường  thẳng  táp của rặng  núi  Fan  Si  Pan  với  cả vùng
     cao nguyên  lan tới Trấn Ninh, Thượng Lào, sông Mê Công. Giới hạn phía
     Tây là khu dá vôi vận tống lẫn với đá ong không trồng trọt được. Còn giới
     hạn phía Bắc đồng bằng là dãy núi Tam Đao, Bắc Sơn, Đông Triều.
           Người  Giao  Chỉ  miền  Nam  khi  di  dịch  tìm  đất  sống  đã  phải  men
     theo vùng bờ biển ấy lên lận vùng đồng bằng Việt Trì, Phú Thọ, Sơn Tây,
     Vĩnh  Yên,  Phúc  Yên  bây  giờ  là  vùng  đất  thấp  ngày  xưa,  quanh  năm  bị
     ngập nước, ở liền ngay chan các rìẶng núi  baơ bọc ở ba mặt, còn một mặt
     Đông Nam là biển cả và sình lầy.

     CƯÔC  1)1  DỊCH  VỂ (.Ố C  T()  PH()N(Ỉ  CHÂƯ
           Sự còn sót lại những người Mường nói tiếng Mường từ vùng núi sơn
     cước Thanh  Hoá đổ  ra  Phú Thọ chứng  tỏ đã có một  sự lan rộng  dần.  Sự
                                                                             83
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84