Page 84 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 84

Nhất  là  sông  Hồníỉ  về  phía  Nam  và  Tây  Nam,  chân  núi  ngưng  lại
         trên  một  đường  thẳng  táp  cạnh  sông  đã  tạo  thành  đường  ranh  rất  rõ  rệt
         giữa  hai  vùng  Bắc  và Nam.  Vùng  phía Nam  thì  núi  cao gồm  dãy  Fan  Si
         Pan ăn lan ra tới cao nguyên Trấn Ninh và đến sông Mê Công.  Vùng phía
         Bác thì đất trải thấp ra đến khu vòng cung của những chân núi Cao Bàng,
         Lạng  Sơn,  Tiên  Yên.  Trung  du  và  sau  là  củ  đồng  bàng  Bác  Bộ  đã  nằm
         lệch về phía Bắc sông Hồng như vậy.
               Bờ phía Tây từ trên đổ xuống Xuân Miii  trên lớp dá nền có  một lớp
         đá vôi yận tống còn cả tảns, cao như những-ngọn  đồi, và ngay phía Nam
         Xuân  Mai  thì  thành  mảng  rộng  và  liền  mặt.  Một  lớp đất  phù  sa  phủ  ra
         vành  ngoài  đá vôi. có doạn dài  50km.  rộng  8()km  ăn  xoai  xoải  xuống từ
         45m tới  15m.  Phù sa trùm  lèn cát và dâì sét với  một  lớp đá ong.  Cũng có
         đoạn đá ono nổi trên mặt đất.
               Ca  vùng  ấy  không  trồng  trọt  gì  được,  cỏ  tranh  và  lau  sậy  mọc  lan
         tràn, ngay gia súc cũng khó kiếm ra cỏ để ăn.

               Phía  Nam  Xuân  Mai  bên  kia  đưcmg  từ  Ngã  Ba  Thá  tới,  nổi  lên
         những gò núi đá vôi, nó di suốt xuống Nho Quan bên chân phía Đông của
         rặng Cao Phong.  Đó  là  lớp đá vận tống đè  lên  trên cả  những  lớp đất  phù
         sa mới.  Nước trong  chảy  bên  chân  núi  đá vôi, đã  không  có chút  phù  sa
         nào cả, Động  Hương Tích  nằm trong  khu  vực  này.  Dưới  Hương Tích  thì
         đá vôi lại còn rộng lớn hơn, cao tới 532m. Dưới nữa, tới Nho Quan ở chân
         núi  Cao  Phong thung  lũng choán  hai  sưòfn núi  đá  vôi  mà ở trung tâm  có
         vết xâm thực của biển. Và dưới  Nho Quan nữa, vùng Gia Khánh là những
         dồi  núi  dá  vôi  lẻ  tẻ  dựng  đứng  và  có  vết  xâm  thực  dưới  chân,  chứng  tỏ
         rằng đây là một loại vịnh Hạ Long ngày xưa.
               Giữa khu Gia Khánh và dãy núi Thanh  Hoá  là những đồi dá schiste
         đất khô cằn cho cỏ tranh và lau sậy mọc.
               Vậy ngược lại, từ Thanh Hoá qua Gia Khánh, Ninh Bình, Nho Quan
         lên  tới  Ngã  Ba  Thá,  Xuân  Mai,  đất  đã  không  thể  thích  hợp  cho  người
         Giao Chi canh nông.  Mà phải tiến lên nữa, về vùng Phong Châu gồm Việt
         Trì, Phú Thọ, Vĩnh Yên, Phúc Yên.
               Trên đường di cư, có lẽ người ta cũng gặp những thung lũng nhỏ có
         thể làm ruộng được để một số người ở lại.  Nên  người  Mường còn thấy ở
         rải  ra trong vùng đất có đổi  núi  ấy, trên  những địa bàn  nhỏ hẹp  như Gia
         Khánh, Chợ Gành, Ninh Bình, Chợ Bến, Mỹ Đức, Xuân Mai.

         88
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89