Page 176 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 176
Sách Dại Cươni’ Văn Học SứTrimii Quốc của Nguyễn Hiến Lê có
đăng một bài thơ thác lời dân chúng than phiền về chuyện tòng quân năm
15 tuổi, đến năm 80 tuổi mới được về cố hương. Khi về tới gặp người
Làng hỏi thăm; nhà tôi cớ còn ai khổng? Người làng trả lời nhà cụ ở trên
đám má có cây lùng xum xuê kia bỏ hơang đã lâu. thỏ theơ lỗ chó chui
mà vàơ đó*'? Bài thơ ấy dịch ra như sau đây:
Mười lăm íuôi tòiiíỊ chinh
Tàm mươi mới dược vê
Trên dirờiu’ i>ặp mịười lùní>
- Nhà tôi có cỏn ai?
- Xa .Ví/ là nhà cụ
Tìnuị trên mà xum xuê
Thỏ theo lổ chó vào
Trĩ trên nuO‘ni> xập xoè
Níịoài sàn lúa dại mọc
Trèn íỊÌcấUỊ cpiv dại xanh
Giã í>ạo dể nấu cơm
Hái rau dê nấu canh
Cơm canh một lát chín
Nào hiết nuyị ai ăn!
Ra cửa nhìn phía Đôntị
Lệ rỏ áo ướt dầm.
Với một ông vua như Hán Vũ Đế, đánh Đông dẹp Bắc suốt một dời
người để mở rộng biên cương, đến khắp cả vùng Đông Á, dân đã phái di
(II
Thập ngũ tòng quân chinh
Bát thập thuv đắc quy
Đạo phùng hương lý nhân
- Gia trung hữu át thuỷ
- Dao vọng thị quân gia
Tùng hách trùng luy luy
Thỏ tòng cấu dậu nhập
T rĩ tòng lương thượng phi
Trung đình sinh lữ các
Tinh thượng sinh lữ quỳ
Phanh cốc trì tác Phạm
Thái quỳ trì tác canh
Canh Phạm nhất thời thục
Bâl tri di át thuỳ
Xuất môn dông hướng vọng
Lệ lạc chiêm ngã y.
185