Page 122 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 122

VIỆC  M ỏ   RỘNC,  THÊM  ĐÂT ĐAI
          Do sức thiên nhiên nhiều hơn. Cả một hai ngàn năm trong cảnh thái
    binh  ở đời  Hùng  Vương,  người  ta sinh  sản  ra nhiều,  cần thêm  nhiều  đất
    đai để ở và canh tác, thì con sông Hồng hằng năm đã cứ bồi thêm đất phù
    sa  vào,  để  có  thật  nhiều  giồng  đất,  có  khi  xuống  sâu  tận  bên  dưới  mạn
    Hung  Yên  mà  ở trên  thì  còn  có  chỗ  thấp.  Người  ở và  làng  mạc  không
    loang  từ gốc  tổ  ra như vết  dầu  loang,  mà nhảy cách những  chỗ thấp đến
    những  chỏ  cao.  Nên  rất  có  thể  có  những  làng  ở  phía  Nam  đồng  bằng
    thành lập trước làng ở sẩn sốc lố.
          Nsười  đi  làm  việc  mở mang  như vậy  thường  là những  người  trùm
    họ,  hoặc  không thì  đến  dất  mới  vài  đời  và sinh  sản  thêm  người  ra, cũng
    trở thành trùm họ.  Ây  tức  là những hàng Lans, những người  mà người ta
    quen gọi là Lạc hầu, Lạc tướng, được quen hiểu là quý tộc, trực tiếp nhận
     lệnh của trung ương đế cai trị khu vực của mình. Đó là những lãnh chúa ở
     từng địa phương nhỏ có quyền chủ đất dai đĩi khai phá, đê lấy thuế, lại có
     quyền siữ gìn an ninh ở địa phươns.
          Mỗi lãnh chúa ở mỗi địa phương phái xưng thần với Thiên Tử Hùng
     Vương  ở trung  ương có  lẽ  dể  hàng  năm  tiến cống  (như các  vua chư hầu
     đối với vua Thiên Tử ở Trung Hoa, hệ thống tổ chức theo thiên tính). Nơi
     Iicào  bướng  bỉnh  khôns  chịu  mới  phải  đem  binh  vấn tội,  như hai  lần  vua
     Hùng  đem quân  vào Cửu  Chân, còn  sau đấy  lại  thôi,  ai  lo giũ’ an  ninh  ở
     địa phương nấy.
          Như vậy, ở đầu đời  vua Hùng, đất đai có thể đã chỉ giới hạn ở vùng
     trung du như ta đã biết.  Nhưng dến gần cuối thì  nó dã  gồm  luôn cả vùng
     đồng  bằng  Bắc  Bộ  lẫn  dồng  bằng  Cửu  Chân.  Tuy  gọi  là  cả  vùng  nhưng
     chỉ  chỗ  cao  mới  có  người,  còn  chỗ  thấp  thì  chưa.  Chỗ  thấp  vãn  bị  sình
     lầy,  cây  hoang  cỏ  dại  mục,  và  khí  độc  bốc  lên  nghi  ngút  mà  đến  mùa
     nước thì lại ngập nước.
          Điểm  đặc  biệt  khác  là  con  sông  Hồng  ra  khỏi  vùng  trung  du,
     xuống  đến  phía  dưới  đồng  bàng,  bắt  đầu  nạo  lòng  sông  để  thuyền  bè
     dễ  việc  xuôi  ngược.  Thêm  người  đông  đúc  ra,  canh  nông  trồng  trọt
     phát  triển,  dân  chúng  no  đủ  và  có  thể  nói  là  dư dật,  nên  sự  buôn  bán
     cũng  bắt  đầu  phồn thịnh.  Và những  thuyền  buôn  của người  Trung Hoa
     cũng  bắt  đầu  đi  lại  nhiều  trên  sông  Hồng.  Truyện  công  chúa  Tiên
     Dung  và  Chử Đồng Tử mở khu  buôn  bán  ven  sông,  cùng  dùng  thuyền
     đi  buôn  ở ngoại  quốc  cho thấy  bắt dầu từ dấy đã có sự giao thương với
     các  nước  láng  giềng.  Cũng  bắt  dầu  từ  đấy,  người  Trung  Hoa  biết  có
     một địa khu đê đi  lại  làm ăn buôn bán.

                                                                            127
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127