Page 101 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 101

hơn cả đã lấn át hết dòng họ khác, và càng  lâu dần  về sau  càng  toả rộng
       người ra mở mang thêm đất mới.  Khiến cho từ đồi nọ qua đồi kia có liên
       hệ  huyết thống, ngoài liên hệ bộ lạc thống lãnh với  bộ  lạc chư hầu. Liên
       hệ ấy mới  làm được người xưa dù đường đi gieo neo cách trở, khi có lệnh
       gọi  tù  trưởng  là  phải  lục  tục  tới,  hoặc  khi  có  việc đao  binh  thì  phải  đến
       cứu ứng nhau.
            Câu chuyện Phù Đổng Thiên Vương, khi có giặc Ân đến xâm  lăng,
       vua Hùng cho sứ đi rao ở các làng tìm người tài giỏi ra giúp vua dẹp giặc,
       đủ  cho ta  mường  tượng được  cuộc  sống  xã hội  thời  ấy  đã  như thế nào.
       Nghĩa  là vua và hoàng hậu ở riêng  một ngọn đồi  .  Quan  và tù  trưởng  bộ
       lạc nhỏ khác ở ngọn đồi khác.  Dân ở ngọn đồi  khác. Thường nhật ai  làm
       nấy ăn. Đến ngày lễ tôn giáo mới có sự kéo nhau từ khắp nơi  tới  làm  lễ.
       Có giặc cướp đến phạm vào cung vua thì vua cùng các tướng chống trả và
       kêu gọi người các  nơi về  giúp dẹp giặc.  Mà giặc xâm  phạm  những  ngọn
       đồi khác, có sự cầu cứu thì vua cho lệnh các nơi cùng đến cứu ứng. Xong
       rồi lại đâu về đấy.
            Giữa vua và dân  không có sự cách  biệt về quyền  uy tối  thượng,  để
       chém, giết hay cho sống là tuỳ vua.
            Gần  như  chẳng  có  tổ  chức  và  kỷ  cương  triều  đình  gì  hết.  Những
       chức  phẩm  Lạc  hầu,  Lạc  tướng,  là  những  chức  phẩm  người  ta dặt  ra  về
       sau này. Ngày lúc đầu chắc không có.
            Như vậy có  lẽ  vua và  họ  hàng của vua cũng  cuốc  đất và trồng  trọt
       như ai vậy. Chỉ khi có lễ lớn mới thấy có trật tự nào trong sự hành lễ.
            Câu  chuyện  Áp  Lãng  Chân  Nhân,  có  ông  già  địa  phương  đứng  ra
       nhận  hướng dẫn  thuyền  vua để đưa quân  đi  dẹp giặc,  một  người  thưòfng
       dân vô danh nói chuyện thẳng ngay với vua như thế chứng tỏ tương quan
       giữa vua và dân đã không có gì cách biệt cả.
            Tóm  lại,  chúng  ta  được  thấy  một  đời  sống  xã  hội  thật  là  giản  dị
       (đúng là thuần phác và thắt nút để ghi nhớ công việc).  Đời  sống ấy có lẽ
       cũng  giống  với  đời  sống Nghiêu  Thuấn  bên  Tàu,  dân ần  no  lại  vỗ  bụng
       nằm ca hát, đi ngủ không phải đóng cửa, ra đưòfng không ai lượm của rơi.
       Đó là thời đại hoàng kim.

       ĐỜI SỐNG GIA ĐÌNH

            Câu  chuyện  vua  không  chấp  nhận  việc  công  chúa  Tiên  Dung  kết
       duyên cùng Chử Đồng Tử tố cáo rằng đã có cái ý niệm về cấp bậc người
       trong xã hội phải xứng đôi vừa lứa. Thêm vào đó là truyện Sơn Tinh Thuỷ
       Tinh, phải đều là con nhà dòng dõi cả mới được tranh hôn công chúa.
       106
   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106