Page 70 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 70
là vối thị trường toàn quốc và thị trường quốíc tế.
Nay ta thử xét qua về ba phương diện cư trú, ẩm
thực và y phục của dân quê.
Nhà ở của người nhà quê, kể hạng trung bình trở
xuống thì đều làm bằng vật liệu thổ sản, như cột kèo
bằng tre hay gỗ nhất là gỗ xoan, là những thứ có thê lấy
ỏ trong vườn, trong làng; mái nhà thì lợp bằng rơm ở
ruộng. Những vật phải mua ở ngoài là mây, nứa, cót,
thỉnh thoảng đá tảngíl đồ đạc dùng trong nhà, giường
phản, rương hòm, bát đĩa, nồi niêu thúng mủng, dạo
rựa cùng đồ làm ruộng thì cũng phải mua.
Ăn uốhg thì họ dùng gạo, bắp, khoai, sắn, đậu của họ
tự trồng, và tôm cá của họ tự câu hay mua ở trong làng.
Thỉnh thoảng có lễ gì họ giết gà, vịt, lợn của họ nuôi
trong nhà. Họ chỉ phải mua muối, nưốc mắm, dầu, mật,
thuốic, cau trầu.
Về đồ y phục thì họ phải mua ở ngoài nhiều hơn, dẫu
có nhà dệt vải dệt lụa thì cũng còn phải mua sỢi và tơ.
Quần áo khán khố họ đều phải mua vải, lụa để may,
cũng như nón, dù, guốc dép. Song người nhà quê sắm đồ
một lần thì dùng rất lâu, có khi hàng năm ba năm, chục
năm mà đồ chưa hư, cho nên họ ít dùng tiền bạc hơn ở
thành thị. Bán đồ nông sản hay làm thuê làm mướn
kiếm được đồng nào họ phải lo đê dành mà nộp sưu
thuế.
Xem tình hình sinh hoạt của người nhà quê như thê
thì thấy phần nhiều vật cần dùng họ vẫn tự cấp như
xưa, chỉ phải mua ỏ ngoài một sô" ít. Nhưng xưa kia
những vật họ phải mua ở ngoài toàn là những sản vật ở
địa phương, chứ ngày nay một nửa những vật ấy lại là
72