Page 190 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 190
chú rể cùng hai người phụ rể, rồi đến cha mẹ và họ hàng
nhà trai, ơ các đám cưới to, đi trước hết có hai đứa trẻ
bồng một cặp ngỗng và hai đứa trẻ mang một cặp lồng
đèn, hai điều ấy là theo tục xưa, một là lấy chim nhạn
là thứ chim khi nào cũng có cặp đôi để tỏ ý hôn nhân
bền chặt, hai là ngày xưa lễ rước dâu cử hành về buổi
chiều hôm^^^ nên phải đem đèn.
Khi nhà họ trai đương đi đến nhà gái thì ở giữa
đường thường gặp những đám giăng dây‘^^ phải nộp tiền
thì người ta mối mở dây cho đi. Tục ấy nguyên ở Tàu gọi
là lan giai nghĩa là chặn đường. Nhưng ở nước ta hai
chữ lan giai lại dùng để chỉ lệ nộp cheo. Theo lệ này thì
nhà trai phải nộp một món tiền cho làng người con gái
như một thứ thuê hôn nhân. Có nơi, khi họ nhà trai đi
đến cửa làng nhà gái thì người làng đóng cửa lại đòi cho
đưỢc tiền rồi mới mở cửa cho đi. Tục ấy cũng giông lệ
lan giai. Dần dần tục giăng dây và đóng cửa để đón
đường thành một lệ của làng, do pháp luật công nhận,
tức là lệ nộp cheo vậy.
Lại có nơi chính người nhà đóng cửa nhà gái, hay
chính người họ đóng cửa từ đường để đòi tiền. Song
những tục ấy không phô thông bằng tục giăng dây đón
đường kia.
Khi họ nhà trai đến nhà gái thì ông chủ hôn, rồi đến
chú rể, làm lễ gia tiên. Đoạn bày hương án giữa sân để
Chữ hôm, nguyên nghĩa là chiểu hôm. Xưa làm lễ cưới vào lúc chiểu hôm
là lúc dưdng qua âm lại âm dương dương giao hoán với nhau.
Người ở các làng dọc đường hay làng nhà gái đặt một cái bàn ở bên
đường, có hương hoa trầu pháo, và giăng rgang đường một cái dây. Khi
đoàn nhà trai đi đến đó thì những người giăng dây đốt pháo để mừng, có
cho họ tiền thì họ mối mở dây mà cho đi.
192