Page 189 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 189
người con gái chứ không cần soạn lễ. Nếu hai tuổi tương
hỢp thì người mốì cùng cha mẹ người con trai đem sính
lễ đến để giao ước nhất định, thế là lễ hỏi hay nạp tệ. Từ
đó người con trai phải theo những ngày lễ tết trong một
năm mà đi xêu đi tết nhà gái, lại phải nhớ những ngày
kỵ huý mà đem lễ đến cúng, ó nhà quê thường có tục
bắt con trai phải đến nhà gái mà làm đỡ công việc gọi là
"làm rể".
Sau lễ hỏi, nhà gái đem trầu cau đi biếu họ hàng và
bạn bè để báo tin mừng. Từ lễ này đến lễ cưới, thời gian
lâu chóng không chừng. Có khi gặp việc trỏ ngại, như
việc tang chế, thì phải chò hai ba năm mới làm lễ cưói
được. Cũng có khi vì hai nhà đính hôn cho con cái từ khi
chúng còn nhỏ tuổi, nên phải chò hàng chục năm mới cho
chúng thành hôn. Nhưng lại có khi lễ cưới chỉ làm sau lễ
hỏi vài ngày, nhất là gặp nhịp phải cưới chạy tang.
Trước khi cử hành lễ cưới (thân nghinh) thì nhà trai
nhò người mối trao thơ hỏi nhà gái về món tiền và lễ vật
thách cưới. Việc gả chồng cho con gái thì từ xưa đã
thành một việc bán con gái để lấy tiền^^' cho nên nhiều
nhà gái thách cưới rất cao, mà đòi cho được đủ tiền đủ lễ
mói chịu cho cưới.
Đến ngày thân nghinh thì chú rể cùng họ hàng mặc
quần áo đẹp họp thành một đoàn, chọn giò hoàng đạo
kéo sang nhà gái để rước dâu. Trong đoàn ấy, người chủ
hôn (thường chọn người già vỢ chồng còn song toàn) mặc
áo lễ cưới bưng quả hộp (hộp đựng trầu cưới và tư trang
của cô dâu) đi trước, rồi đến các người dẫn lễ, sau đến
' Giá bán.
191