Page 184 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 184
đấy con trai trong hoàng phái đều gọi là "các mệ" "các
mụ" chứ không gọi là "các ông" như xưa nữa.
Nói đến con nít người ta lại dùng những tiếng riêng*^^
cốt cho quỉ tà đừng chú ý. Người ta còn dùng vô sô cách
trừ yểm để bảo hộ nó, như dựng miếng đá hay miếng
gạch có vẽ bùa ở trước cửa, cho nó đeo bùa và thuốc trừ
ở cổ, treo ở trước nhà những xác rắn cùng đồ uế tạp.
Người ta lại thường đem con nít giả bán cho người thợ
rèn rồi đeo vào cô chân nó một vòng sắt cho đến khi nó
lớn mới lấy đi. Cũng có người đem bán khoán con trẻ cho
Phật hay Thánh ỏ chùa đền rồi xin áo dấu mặc cho nó.
Người đẻ nhiều mà không nuôi được là mắc "con ranh
con lộn" nghĩa là con ranh đầu thai sinh ra rồi chết đi,
sau lại đầu thai lần nữa rồi chết, cứ thế mãi mãi. Muốh
trừ nạn ấy có người lấy xác đứa con trẻ mới chết chặt ra
nhiều đoạn rồi mới chôn, cốt để làm cho con ranh sỢ mà
không dám đầu thai lộn lại. Có nơi cho nạn ấy là do tà
Phạm Nhan, thì họ làm lễ cầu đức thánh Trần® để trừ
tà ấy.
Nếu đứa trẻ sốhg được được đầy năm thì cha mẹ làm
lễ "đầy tuổi tôi" cũng theo cách thức lễ đầy tháng. Đứa
trẻ đã "đầy tuổi tôi" mới là người, chứ trưốc kia chưa
thành nhân cách, cho nên trẻ con chưa đầy một năm mà
chết thì thành "ranh" chứ không thành ma. Nếu đứa trẻ
là con gái thì khi cúng Bà mụ rồi người ta đem xâu tai
cho nó^^\ Nếu là con trai thì người ta đặt nó xuốhg đất
Như ngủ thì nói thét, ăn thì nói liếm, đầu thì nói gáo, nôi thì nói ổ v.v...
® Người nưốc ta cho rằng tà Phạm Nhan là Nguyễn Bá Linh một người
tưâng Nguyên bị Trần Hưng Đạo giết chết.
Người Mọi Banhar có tục đẻ con được một vài tuần hay một vài tháng thì
đem lễ Thổi tai (nlôm dou) rồi sau đó ít lâu cha mẹ phải xỏ lỗ tai cho con.
186