Page 182 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 182

về sự sinh đẻ


      Sinh  đẻ là một việc rất quan trọng ở trong đòi ngưòi,
   cho nên chỉ về việc ấy ta đã thấy có nhiều phong tục và
   lễ nghi phiền phức lắm.  Trong thòi kỳ thai nghén người
   đàn bà phải kiêng nhiều  điều,  như không ăn cua  (sỢ  đẻ
   ngang),  không  ăn  thỏ  (sỢ  sứt  môi)  không  ngồi  lệch  (sỢ
   con không đứng đắn...).  Các nhà phú quý lại bắt đàn bà
   có  thai phải kiêng cả  nghe  và  nhìn  những  điều bậy bạ,
   sỢ  ảnh  hưởng  đến  tính  tình  của  thai  nhi.  Trong  phòng
   người  đàn bà chửa nếu  kiếm  được những tượng của các
   vị hiền nhân hay anh hùng mà treo thì ngưòi ta thường
   cho là hay lắm.
      Khi đàn bà  đẻ thì thường có bà  mụ ở lân cận  đỡ cho.
   Cắt rốh thì không được dùng dao sắt, mà phải dùng lách
   nứa hay mảnh chai.  Cái cuốhg rốh khô người ta thường
   cất  để  dành  để  làm  thuốc  đau  bụng.  Người  đàn  bà  đẻ
   phải  uốhg  nước  tiểu  và  nằm  trên  lò  than  (vì  thế gọi  là
   nằm  bếp),  ngày  thứ  ba  thì  phải  chườm  vú  bằng  cơm
   nóng  với  hành  để  cho  nhiều  sữa.  Người  nào  ít  sữa  thì
   phải ăn cháo nếp, giò lợn, giò nai, vẩy trút.
      Khi có người đẻ thì người ta treo ở trưóc nhà  một vật
   gì^'' làm hiệu để người ngoài đừng đến thăm, vì sỢ người
   xấu vía  sẽ làm cho đứa con hay khóc,  hoặc đau ô"m.  Đại
   khái  trong  vòng  một  tháng  sau  khi  đẻ  thì  phải  kiêng
   như  thế.  Trong  hạn  ấy,  những  người  ở  nhà  người  đẻ
   cũng không được đến nhà ai, sỢ đem phong long xấu đến



     Thường là một cái lá môn buộc vối một cục than và 7 hay 9 đồng tiền.

    184
   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187