Page 185 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 185
rồi để trước mặt nó những đồ dùng trong các nghệ
nghiệp, như con dao, cái kéo, cái đục, cái hái, cái cung,
tò giấy, cái bút, rồi khấn Bà mụ để bà xui nó chọn lấy
một cái đồ. Tương lai của đứa trẻ sẽ định theo cái đồ nó
cầm lấy đó.
Khi nào vỢ chồng ở vói nhau lâu mà không có con thì
người ta cầu tự. Cầu tự có nhiều cách: Người thì uốhg
thuốc cho bổ khí huyết; người thì cho rằng mồ mả cha
mẹ để phải chỗ tuyệt đinh nên nhò thầy phong thủy
dịch mả; người thì đi lễ chùa này miếu nọ để cầu con.
Cứ đến ngày hội lớn thì những người ấy kéo nhau đi lễ ở
chùa Hương Tích, đền Kiếp Bạc, phủ Dày ỏ Bắc Việt,
đền Phô" Cát ở Thanh Hóa, đền Hòn Chén ở Huế, để cầu
Phật cùng Thánh độ cho có con. ơ núi Hương Tích có
một cái hang đá, thạch nhũ mọc lổm chồm hai bên, tục
gọi là núi Cô núi Cậu. Người cầu tự đem lễ vật làm lễ ở
trong chùa rồi đem quà bánh đến cúng ở hang núi ấy,
xem hòn thạch nhũ nào vừa m ắt thì xoa tay vào đầu mà
khấn: "Cậu về ở với vỢ chồng nhà tôi nhé". Ai nhiều con
trai mà muốh cầu con gái thì lại khấn ở dãy núi Cô. Lễ
xong người đàn bà cầu tự lại xin nước thải, mua bùa và
mua yếm dấu để mang ở mình.
ơ mỗi nhà có một cái khám gác trên xà nhà để thờ bà
Họ tin rằng người ta khi sống mà không xỏ lỗ tai thì khi chết bị Bà Diu dai
tai tob đuổi đi ở với các loài khỉ két. Những trẻ con chưa xỏ lỗ tai mà chết
thì không đưỢc hưởng các lễ tống táng như người lốn, mà cha mẹ cũng
không đưỢc khóc.
ơ nưóc ta thì đứa trẻ nào chết mà chưa đặt tên thì gọi là "hữu vỊ vô danh"
thuộc về loài "ranh" châ không phải là loài người, cho nên không được chôn
lẫn lộn vỏi người lốn. Cha mẹ không khóc và không thò tự gì cả, hoặc chỉ
thờ riêng chố không thò chung vối tổ tiên (Mọi Kontum của Nguyễn Kinh
Chi và Nguyễn Đổng Chi).
187