Page 133 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 133

"Từ đây,  chúng  ta  đã  có Xuân  Diệu                                                                                                         Chúng  ta  đã  có  Xuân





                                         Diệu,  một  thi  sĩ của  mùa  xuân,  tuổi  trẻ  và  tình  yêu  trần  thế,




                                         một  thi  sĩ  mang niềm  khát khao  giao cảm  với  đời.  Niềm khát






                                         khao  ắy  đã  tạo  nên  thi  phẩm  "Thơ  Duyên"  trong  sáng,  nhẹ




                                         nhàng .với những cảm giác bén nhạy, những rung động tinh vi.







                                                        Thân bài:






                                                        "Thơ Duyên” mới lạ ngay từ đầu đề, chữ "Duyên"  theo định





                                          nghĩa  của  Từ điển  tiếng Việt là  "phần  trời định dành  cho  mồi





                                          người về khả năng có quan hệ tình cảm,t  thường ỉà quan hệ nam





                                          nữ,  vợ chồng,  hoà hợp gắn bó trong cuộc đời".  Căn cứ vào hình





                                          tượng  thơ,  từ  "duyên"  trong bài  thơ  Xuân  Diệu  không bó  hẹp





                                          trong ý nghĩa này.  "Duyên"  ở đây được hiểu  theo nghĩa rộng là


                                                                                                                                                                              ^                                                                                                                       %
                                          sự  giao  hòa  tuyột  vời  giữa  thiên  nhiên  với  thiên  nhiên,  giửa






                                          thiên  nhiên với con ĩigưòi và giữa con người với nhau.  Là thi sĩ




                                           luôn say đám cảnh sắc thiên nhiên, luôn khát khao giao cảm với





                                           trần thế, Xuân Diệu có một năng lực đặc biệt mà ít nhà thơ nào





                                           có  được,  đó  là  năng  lực  giao  cảm  kỳ  diệu  với  thế  giới  xung





                                           quanh.  Ở bài  "Thơ  Duyên",  thiên nhiên và  lòng người đã  có sự





                                           cộng hưỏng, hòa điệu thi vị, tự nhiên theo quan niệm tương giao





                                           của Bôđơle.  " Những hương thơrrii  những sắc màu và những âm





                                          thanh  hoà  hợp  với  nhau....".  Nếu  đi  sâu  vào  tìm  hiểu  thế giới


                                                                                                                                                                                                                                             *

                                           nghệ  thuật  thơ  Xuân  Diệu  trước  cách  mạng,  ta  sẽ  thấy  rằng





                                           không chỉ có trong "ThơDuyên",  mà trong thơ Xuân Diệu, thiên





                                           nhiên  của  ỏng  bao  giờ  cũng  tràn  đầy  sức  sổng,  rạo  rực  Xuân





                                           tình.  Thiên  nhiên  ây  không  tồn  tại  biệt  lập  mà  luôn  luôn  tìm





                                           đến với nhau trong mối tương giao thật đắm say, tinh tế. Và đây





                                           là một buci tối, giữa màn đêm vù trụ bao la, thi sĩ nhận thấy cái




                                           nghiêng đổ, lả lướt vào nhau của cảnh vật:











                                             134
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138