Page 120 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 120
Ĩ J ă n £ ó a ííny x ứ Z ) i ệ í O G u n Ẻ i ệ n n a ỳ
sống, của con người. Tín ngưỡng thò cúng đồ vật (tô tem
giáo) thể hiện sự lệ thuộc hồn nhiên dân dã của con người
vào thiên nhiên. Sau này Phật giáo vào Việt Nam cũng là
Phật tại tâm. Hình thức tu tại gia với một bàn thờ Phật và
vật lễ đơn giản: hương, hoa, nưóc trắng cùng ăn chay niệm
Phật khá phổ biến trong các gia đình Việt Nam. Truyền
thống này đã được đạo Phật có tính dân dã Bửu sơn Kỳ
Hương và Đức thầy Tân An duy trì. Đạo Hòa Hảo ra đời
vào những năm 40 của thê kỷ XX sở dĩ phát triển nhanh
chóng là do hướng vào việc tu tại gia. Tục thò cúng Tổ tiên
là tục tu tại tâm cơ bản nhất của người Việt Nam. Đến cả
tín đồ Thiên chúa giáo cũng nêu cao phương châm "đẹp
đời, tốt đạo".
Tính thế tục của các loại hình tín ngưỡng và tôn giáo -
dù là ngoại nhập, đã làm cho đời sốhg tín ngưỡng và tôn
giáo bình dị, không cuồng tín và không sát phạt, thanh toán
nhau, kể cả khi đất nước có chiến tranh tàn khốic, thậm chí
cả khi bị các thê lực xâm lược, phản động xúi giục, kích
động. Như vậy, tính thê tục gắn liền vói tính chất thuần
hậu đã khiến văn hóa ứng xử Việt Nam thực tê và chất
phác, không chỉ trong môi trường văn hóa xóm làng.
Văn hóa ứng xử Việt Nam, có tính chất thê tục, thuần
hậu dựa trên nền tảng nhân văn sâu sắc là phong hóa dân
tộc. Khái niệm phong hóa dân tộc vừa phản ánh các quy
tắc của nếp hay khuôn mẫu ứng xử đã thành thuần phong