Page 123 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 123

N guyên  Thanh  Tuấn


          Nếp  sông dân  dã  nhiều  khi  quê  mùa,  thiên  về hành  động,

          về  ứng  xử  khôn  ngoan  còn  tồn  tại  đến  cả  hôm  nay.  Mặt
          khác,  tính  thê  tục  còn  thể  hiện  ỏ  chỗ  tu  tại  tâm,  không
          cuồng tín. Tín ngưỡng và tôn giáo bản địa hay từ bên ngoài
          du  nhập  vào  nưốc  ta  ít  nhiều  đều  trở  thành  nền  bình  dị
          theo phương châm "đẹp đòi tốt đạo" như ở Thiên chúa giáo.
          Nho  giáo  với bộ  khung  khái  niệm  thể  hiện  trong  đạo  tam

          cương,  ngũ thường  đã  có  vai  trò  liên  kết  xã  hội,  xây  dựng
          một xã  hội  có kỷ cương,  trọng các  điều  nhân  nghĩa  và  đạo
          trung tín.  Đạo Phật chinh phục người  nông  dân Việt Nam
          không phải ở lý thuyết cao siêu của nó như Tứ diệu đế,  Bát
          chính  đạo,  Thập nhị  nhân  duyên,  mà ở  lòng  thương  người

          bao  la  của  Phật  Tổ,  ở  ngũ  giới  tức  là  những  chuẩn  mực
          khuyên  người  ta  tu  nhân,  tích  đức,  làm  điều  lành,  tránh
          điều ác.  Còn Lão giáo được giới tri thức xưa tiếp nhận vì nó
          khuyên  người  ta  sống  vói  lẽ  trời,  tức  là  hỢp  vói  quy  luật
          của tự nhiên và xã hội.  Nó còn là chất men kích thích sáng
          tạo văn chương, nghệ thuật.

                Nhìn  chung,  phong  hóa  thuần  hậu  khiến  con  người
          Việt  Nam  không  cực  đoan,  không  sát  phạt  đến  độ  tuyệt
          vọng,  cả  trong  những  cuộc  đảo  lộn  xã  hội  và  chiến  tranh

          tàn khốc;  không có chiến  tranh  tôn giáo và sắc tộc.  Đây là
          cơ sở của xã hội dân sự mà quan hệ ứng xử được đặc trưng
          bởi tính  khoan  dung hơn là  bao dung.  Bao  dung và  khoan
          dung  là  hai  dạng  quan  hệ  gần  nhau  nhưng  không  thể


                                         124
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128