Page 125 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 125
N guyên Thanh Tuân
viết trong môl giao hòa giữa giữ nước và dựng nưóc, ứng
biến với tiếp biến, tích hỢp với phát triển văn hóa, giữ gìn
bản sắc văn hóa với giao lưu và tiếp biến văn hóa.
Truyền thống "dĩ bất biến, vạn ứng biến" của dân tộc
được các thành viên dày công xây đắp và trở thành ý thức
cùng nếp ứng xử của họ. Truyền thống "dĩ bất biến, vạn
ứng biến" được thể hiện ở triết lý "Nưốc". Ngoài việc nền
văn minh khỏi phát từ nước, từ lúa nước, thì có lẽ ít dân
tộc nào trên thế giối lại lấy từ "nước" để thông tục hóa tên
gọi quốc gia là Nước Đại việt, Nưóc Việt Nam. Đã là nước
thì bản thân nó không có hình dáng cô" định, "ở bầu thì
tròn, ở ống thì dài". Mặt khác, đặc trưng của nước là có thể
hòa tan nhiều thứ, song CUỐI cùng thì nưốc vẫn trở về với
nưốc, vẫn trơ như nưốc. Trong hoạt động và ứng xử của
mỗi người, truyền thống đó đã trở thành nguyên tắc và
cũng là đặc điểm của văn hóa ứng xử. Mỗi người đều biết
cái mạnh, cái yếu của mình để tìm ra cái bất biến của bản
thân, nhằm tiếp xúc, giao lưu, hòa nhập với mọi người. Và
mỗi người cũng đều biết quan hệ giữa người với người là
dựa vào những tình cảm chung cùng những nhu cầu bất
biến của con người. Dựa vào tình người và nhu cầu cũng
rất tình người, để có thể ứng biến trong quan hệ người -
người với cái đích chung là bảo đảm giữ gìn được hòa khí,
sự thương yêu, hòa hiếu quý trọng lẫn nhau trong tình
làng nghĩa xóm, trong quốíc dân đồng bào, trong lân bang.
126
j