Page 117 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 117

N guyên  Thanh  Tuấn


          hơn.  Cả  những sinh  hoạt văn  hóa  dân  gian,  trong  đó có  lễ

          hội  dân  gian  đã  trở  thành  sinh  hoạt  văn  hóa  chính  thống
          tại làng (xã) và cả cung đình.

                Sinh hoạt và quan hệ ứng xử xã hội mang tính dân dã
          (thê  tục)  đồng  thòi  cũng  mang  tính  thuần hậu.  Trong  gia
          đình,  làng  (xã),  việc  cãi  vã,  tranh  chấp,  mâu  thuẫn  xóm
          giềng,  họ  mạc,  phe,  giáp  không  phải  là  không  diễn  ra
          thường  xuyên,  âm  ỉ  và  có  khi  bột  phát  công  khai.  Nhưng
          văn hóa  làng cũng  có  rất  nhiều  thiết  chế,  giá  trị  để  dung
          hòa những ứng xử,  quan hệ có tính xung đột ấy. Trong đó,

          phải nói đến vai trò của thuần phong mỹ tục hay rộng hơn
          là phong hóa và nhất là hội làng.  Ngày làng mở hội tất cả
          những  lam  lũ  thường  ngày  đều  được  xếp  lại  và  được  làm
           dịu đi; sự cãi vã, xung đột đều được xếp lại và được làm dịu
           đi hoặc tự biến  mất.  Những người  dân của làng  đi làm  ăn

          xa, con gái lấy chồng thiên hạ cũng nô nức trở về sẵn sàng
          hảo  tâm  đóng  góp  tiền  của  cho  lễ  hội.  Nam  phụ  lão  ấu
           chụm  đầu  bàn  bạc,  cùng  nhau  chạy  việc,  luyện  tập  đánh
           trống,  rước  cò,  tế lễ  v.v...  Rõ  ràng,  hội  làng  là  dịp  gắn  bó
           các thành viên trong làng với nhau.  Nếu ngày thường,  mỗi
           thành viên hòa tan vào tập thể,  quên mình vì lợi ích và uy
           tín cộng đồng,  thì trong ngày hội làng từng cá nhân có thể

           phô  diễn  tài  tháo  vát,  khôn  khéo,  nhanh  nhẹn,  đảm  đang
           trong các cuộc thi thổi cơm,  làm bánh,  nấu cỗ, chọi gà, chọi
           trâu,  thả  chim,  dệt  vải  v.v...  Trong  những  ngày  này,  tình


                                          118
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122