Page 75 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 75

Bùi đến Long Châu trƣớc tất cả các anh em đây. Khi đó Bùi mới ở Xiêm sang ít lâu, theo

               chủ thợ may lƣu lạc xuống. Bấy giờ, cũng lại bọn quân phiệt Quảng Đông sắp đánh Quảng Tây,
               lại cả cánh Vân Nam kéo xuống. Nhƣng quan quân đánh nhau ở đâu chƣa tới, giặc cƣớp đã đùng

               đùng quanh mình. Đêm nào cũng có cƣớp vào thị trấn mà không thấy lính huyện ra đánh. Ngƣời
               ta bảo huyện trƣởng Long Châu cũng thông lƣng với cƣớp rồi.

                    Hai lần, Bùi suýt chết.
                    Rồi Bùi theo Đặng Tử Mẫn lúc ấy đƣơng lo toan về đánh đồn Tà Lùng lần nữa. Dựa vào thổ

               phỉ, sẵn súng. “Ta nhờ thế nó, còn việc của ta khác. Cái khéo ở chỗ ấy”. Đặng nói vậy. Bọn quân

               phiệt các địa phƣơng càng đánh nhau càng nhiều cƣớp. Đặng đón thời cơ, lại cất công đi dụ dỗ
               thổ phỉ tận Bình Mãng về.

                    Mới xuống tới Hạ Đống, bọn phỉ Bình Mãng đã nhảy vào cƣớp tận châu Điềm He. Vừa rút

               về qua biên giới, trời chƣa sáng, chúng nó đã đốt đuốc, chia ngay quần áo, trâu bò, tiền bạc vừa
               cƣớp đƣợc. Đàn bà và trẻ con bắt theo thì đem ra chợ bán. Chỉ giữ lại mỗi một thằng Tây tóm

               đƣợc ở Bản Quyên - không biết nó là Tây đoan, Tây mỏ hay Tây buôn hồi mà dám đi một mình
               vào làng, về thằng Tây này thì trùm cƣớp đã bắn tin cho đồn Đồng Đăng mang tiền sang chuộc.

                    Tôi ấy, trùm cƣớp mở tiệc khao quân giữa chợ Hạ Đống. Đèn măng-xông thắp sáng trắng
               một vùng. Đặng và Bùi cũng đƣợc mời dự. Ngƣời vốn thấp nhỏ, lúc vào bàn tiệc, Bùi thuận tay

               kéo ghế gần sát lại mép bàn. Bọn ngồi quanh đấy xì xào, nhìn. Tan tiệc, Đặng mắng Bùi:

                    - Lệ ăn tiệc xuất quân nó kiêng kéo ghế, mày biết không?
                    - Tôi không biết.

                    - Tao phải bảo với chúng nó là mày mói đến, chƣa hiểu phong tục. Không thì nó thịt mày
               rồi.

                    - Tôi không biết!
                    - Nhƣng nó vẫn đƣơng lƣỡng lự...

                    Rồi Đặng đi đến nửa đêm, về bảo:

                    - Nó sợ nấn ná ở đây ngộ cánh khác đến úp mất thằng Tây thì lỗ to cho nên nó cứ đi. Nhƣng
               ngày mai mà xảy ra việc gì lôi thôi thì mày chết.

                    Bùi nằm không chợp mắt đƣợc.

                    Sớm hôm sau, vừa kéo đi một quãng, gặp một toán. Chẳng biết kẻ cƣớp hay lính huyện, hai
               bên bắn nhau. Thằng Tây nọ thừa lúc rối loạn, bơi qua sông, thoát đƣợc về Bình Nghi.

                    Đặng phải xin mãi, Bùi mới khỏi chêt. Nhƣng chúng đuổi ngay tại chỗ, cả hai ngƣời.
   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80