Page 233 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 233

phủ Đông Á (vào thời điểm này các chính phủ Đông Á không cần nhiều cải cách như
               các chính phủ ở Mỹ La tinh).

               Kết luận
               Cuối cùng thì chúng ta cũng đã đạt được một điều gì đó tích cực từ phương châm: con

               người, ai cũng hành động khi có động cơ khuyến khích. Biết được điều này, các chính

               phủ có thể tránh việc bóp chết tăng trưởng bằng cách tránh thực hiện tất cả những
               hành động có thể tạo ra những động cơ tồi cho tăng trưởng sau đây: lạm phát cao,
               chênh lệch giá trên thị trường chợ đen cao, thâm hụt ngân sách cao, và lãi suất thực

               âm nặng, hạn chế thương mại tự do, quan liêu quá mức, và sự thiếu hụt các dịch vụ

               công ích. Bi kịch là, các chính phủ vẫn thường xuyên làm suy giảm tăng trưởng.
               Trong những chương tiếp theo, chúng ta sẽ xem xét xem làm cách nào các chính phủ

               lại có thể thực hành những chính sách bất hợp lý đến vậy.
               Tuy vậy, trước khi đề cao các cải cách chính sách kinh tế vĩ mô như là thần dược trợ

               giúp tăng trưởng, chúng ta cần phải chú ý rằng chúng ta vẫn luôn có các bẫy nghèo
               khó như đã đề cập đến trong các chương trước. Thật vậy, tăng trưởng của tất cả các

               nước nghèo trong thập niên 1990 đều ở mức thấp hơn mức mà các cải cách chính sách
               kinh tế vĩ mô của họ dự báo. Và cải cách thể chế cũng là việc rất quan trọng. Trong

               chương tới, chúng ta sẽ xem xét một thất bại của thể chế là vấn nạn tham nhũng.
               Chuyển đoạn: Florence và Veronica

               Florence và Veronica Phiri từng sống cùng cha mẹ trong một ngôi nhà nhỏ nhưng tiện
               nghi ở Lusaka, Zambia. Cha của họ là thợ điện. Nhưng bố mẹ họ đã mất khi các cô

               con gái mới được 8 và 6 tuổi. Gia đình bên nội của họ đã chiếm hết tài sản kể cả ngôi
               nhà và gửi hai bé gái về sống ở nông thôn với một người cô. Ở đó, những đứa trẻ đã

               phải làm những công việc nặng nhọc như gánh nước và nhặt củi. Chúng thường bị
               đánh vì không làm hết việc.

               Sau hai năm, họ hàng bên ngoại đã đón Florence và Veronica về lại Lusaka để sống
               với bà ngoại trong một ngôi nhà xập xệ. Bà của hai cô kiếm được khoản tiền ít ỏi nhờ

               bán rau quả trong một quầy hàng ngoài chợ. Những hôm nào hàng bán kém, cả gia

               đình phải nhịn đói. Bốn đứa trẻ mồ côi khác cùng sống với bà ngoại, ở một đất nước
               có quá nhiều trẻ con mồ côi vì cha mẹ chết vì bệnh AIDS. Florence và Veronica
               thường chạy chơi ở ngoài đường bụi bặm với các anh chị em họ của mình.





                                                            233
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238