Page 226 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 226

một chính sách nhất định hoặc giả có đủ sự bền vững đối với mọi biến kiểm soát có
               thể. Việc loại bỏ những mối liên hệ riêng rẽ cùng với các biến kiểm soát khác là việc

               quá dễ dàng. Một điều dường như vẫn không thay đổi là việc toàn bộ những sai lầm
               chính sách đối với tự do thương mại có quan hệ đối nghịch với tăng trưởng. Bằng

               chứng này cho chúng ta thấy rằng những chính phủ nào can thiệp quá sâu vào các cơ

               chế thị trường tự do và sự bình ổn kinh tế vĩ mô, dù là trong thương mại, hối đoái,
               ngân hàng, các thâm hụt ngân sách, hay lạm phát cũng sẽ phải chịu mức tăng trưởng
               thấp.

               Những ”dịch vụ” của chính phủ

               Lúc đó, tôi đang đến Islamabad, thủ đô của Pakistan, trong một chuyến công tác với
               tư cách chuyên gia kinh tế của WB để xem xét các dịch vụ công. Các dịch vụ công ở

               Pakistan còn rất nhiều điều cần cải thiện. Những chỉ số như tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh
               và tỷ lệ bé gái đi học trung học cơ sở của Pakistan thấp gần nhất thế giới. Ngay cả ở

               trong nước này, cũng có những chênh lệch đáng kể giữa các vùng. Tỷ lệ phụ nữ biết
               chữ là 41% ở vùng đô thị Sindh, nhưng chỉ là 3% ở tỉnh biên giới Tây-Bắc và

               Baluchistan. Nhà kinh tế Pakistan Ishrat Husain đã nhận xét rằng chưa đầy 1/3 các
               làng của Pakistan có thể tiếp cận với các trung tâm bán sỉ, và ở những nơi có đường sá

               thì chất lượng tồi tệ của những con đường làm tăng thêm chi phí vận chuyển 30-40%.
               Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi từ 1990 đến 1998, tỷ lệ xe cộ lưu thông trên mỗi

               km đường đã tăng gấp đôi. Các dịch vụ tưới tiêu công cộng cũng rơi vào khủng
               hoảng. Gần 38% đất được tưới tiêu bằng các hệ thống tưới tiêu công cộng bị nhiễm

               mặn hay bị ngập lụt; thiệt hại mùa màng do đất bị nhiễm mặn có thể ở gần mức 25%.
               Một nghiên cứu về các dịch vụ công ở Uganda chỉ ra rằng tổng số thời gian các công

               ty bị mất điện là khoảng 89 ngày trong một năm. Những công ty bỏ tiền đầu tư vào
               các máy phát điện phụ trợ và việc này làm tăng chi phí đầu tư của họ lên thêm 16%.

               Mua và chạy một máy phát điện đắt gấp ba lần việc sử dụng điện từ mạng lưới công.
               Các dịch vụ điện thoại cũng không khả quan hơn: người Uganda phải mất trung bình

               4,6 lần quay số để gọi thành công một cuộc gọi trong nước và 2,8 lần để gọi một cuộc

               gọi quốc tế. Những vấn đề tương tự cũng diễn ra với nguồn cung cấp nước (33 ngày
               mất nước trong một năm), xử l ý rác thải (77% các công ty tự xử lý rác thải của họ), và
               các dịch vụ bưu điện (chỉ có khoảng 31% thư từ giao dịch được chuyển qua bưu điện).

               Ở Nigeria, chính phủ đã thất bại hoàn toàn trong việc cung cấp những dịch vụ cơ bản,


                                                            226
   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231