Page 147 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 147

Mohammadi trước đây đều đã từng giữ những chức vụ tương tự ở Desh và 10 nhân
               viên cũ khác của Desh hiện cũng đang làm việc và đào tạo cho các công nhân của

               Mohammadi. Và chỉ sau chưa đầy ba năm hoạt động, Mohammadi đã xuất khẩu được
               số lượng áo sơ-mi có giá trị lên đến 5 triệu đô-la.

               Công ty Desh của Noorul Quader cũng không bị đẩy vào thế bất lợi khi cạnh tranh với

               các đối thủ. Sản xuất của Desh đã tăng 51 lần vào năm 1987. Thị trường may mặc thế
               giới, mà tại đó các nhà sản xuất Bangladesh hoạt động, quả thật là một đại dương rộng
               lớn.

               Tuy vậy, Noorul Quader không phải là người thụ hưởng toàn bộ những lợi ích mà

               ngành may mặc ông tạo ra ở Bangladesh mang lại. Lợi nhuận cho khoản đầu tư ban
               đầu của ông chủ yếu là lợi nhuận cho xã hội chứ không phải là lợi nhuận cá nhân. Sự

               phân biệt giữa hai dạng lợi nhuận này rất quan trọng.
               Như chúng ta đã thấy, đầu tư vốn hữu hình không phải là chìa khóa duy nhất cho tăng

               trưởng. Đầu tư trực tiếp vào tri thức rất quan trọng. Noorul Quader đã thu nhận tri
               thức thông qua hình thức đầu tư trả phí cho Daewoo và những tri thức này sau đó đã

               lan rộng tới các nhà sản xuất Bangladesh khác.
               Trước khi Noorul Quader gặt hái được thành công đầy ấn tượng, lợi nhuận trên vốn

               đầu tư vào ngành may ở Bangladesh khá nhỏ. Sau khi Noorul Quader thúc đẩy ngành
               may mặc phát triển bằng những tri thức được tạo ra với sự giúp đỡ của Daewoo thì lợi

               nhuận đầu tư vào ngành này mới bắt đầu tăng lên.
               Yếu tố lan truyền ở đây rất quan trọng. Giả sử bất kỳ tri thức nào được tạo ra đều

               không có khả năng lan truyền và chỉ có nhà đầu tư vào tri thức đó được hưởng lợi.
               Khi đó, tri thức cá nhân càng lớn, lợi nhuận của nhà đầu tư càng cao. Nhà đầu tư sẽ tái

               đầu tư lợi nhuận khổng lồ vào doanh nghiệp của mình. Ông ta thậm chí còn thu hút
               đầu tư từ những người khác do lợi nhuận từ doanh nghiệp của ông cao hơn người

               khác. Nhà đầu tư thành công và khôn ngoan này sẽ ngày một phát đạt nhưng điều này
               chỉ xảy ra với mình ông ta. Ông ta sẽ chiếm hữu nền kinh tế – ban đầu là ngành sản

               xuất sau đó là cả quốc gia, rồi cuối cùng là cả thế giới…

               Lý thuyết tăng trưởng trong đó cho rằng một công ty có thể chiếm hữu cả thế giới
               không có tính thuyết phục và cũng chưa bao giờ từng xảy ra, bất chấp những cố gắng
               “không mệt mỏi” của một số người. Cần có thêm một yếu tố nào đó để lý thuyết này

               trở nên hợp lý hơn. Yếu tố đó chính là sự lan truyền tri thức. Chính sự lan truyền tri


                                                            147
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152