Page 105 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 105

Tại sao cho vay với điều kiện điều chỉnh chính sách không có kết quả tốt đối với tất cả
               các nước? Tại sao phải mất đến một thập kỷ, Argentina, Peru, và các nước Mỹ La tinh

               khác mới thành công (mà rồi hiện nay, những thành tựu này cũng đang tồn tại rất
               mong manh)? Manh mối chủ chốt bắt nguồn từ những nước nằm trong chương trình

               cho vay và việc sử dụng tiền vay của những nước này. Những khoản vay thì có,

               nhưng sự điều chỉnh thì gần như không. Thực trạng mọi đối tượng đều được vay bất
               kể có cải tổ hay không đã tạo ra những động lực không tốt trong việc thúc đẩy những
               cải tổ cần thiết cho tăng trưởng.

               Từ năm 1980-1994, Zambia đã nhận được 12 khoản vay theo chương trình từ WB và

               IMF. Trong suốt thời gian này, giá trị của những khoản cho vay và viện trợ chính thức
               này tương đương với ¼ tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Zambia. Tuy nhiên, đến

               cuối giai đoạn 1985-1996, lạm phát ở Zambia liên tục duy trì ở mức hơn 40% mỗi
               năm.

               Tất cả chúng ta đều đồng ý rằng lạm phát cao tạo ra những động lực không tốt cho
               tăng trưởng. Nói chung, điều kiện đi kèm với những khoản vay theo chương trình

               thường đòi hỏi chính phủ các nước phải đưa ra được biện pháp để giảm lạm phát. Vậy
               tại sao các khoản viện trợ vẫn được rót cho Zambia dù đất nước này đang lạm phát

               cao?
               Điều đang diễn ra ở Zambia là một trường hợp điển hình. Những nước lạm phát tới ba

               con số cũng nhận được những khoản vay chính thức như các nước lạm phát một con
               số. Chương trình cho vay này là hợp lý nếu những khoản vay được thực hiện với mục

               đích giúp các nước lạm phát cao giảm lạm phát. Nhưng ở Zambia (và nhiều nước
               khác), việc cho vay vẫn tiếp diễn và thậm chí còn được tăng cường khi lạm phát vẫn

               duy trì ở mức cao hoặc cao hơn nữa. Năm 1995, IMF thừa nhận rằng “thành công
               trong việc … giảm lạm phát” theo chương trình của IMF ở các nền kinh tế có thu

               nhập thấp “là 50-50”. Trên thực tế, một nửa số quốc gia nằm trong chương trình cho
               vay của IMF đã giảm lạm phát thành công, một nửa thất bại. Thực tế này chẳng khác

               gì khi ta tung đồng xu, với tỷ lệ chính xác 50 sấp – 50 ngửa.

               Những khó khăn trong quá trình chuyển đổi
               Một trường hợp thất bại khác trong việc kiểm soát tình trạng lạm phát trong khuôn
               khổ chương trình cho vay này xảy ra đúng vào những năm có tính chất quyết định ở

               nước Nga 1992-1995. Kể từ ngày 01/01/1992, nước Nga bắt đầu thực hiện cơ chế thị


                                                            105
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110