Page 81 - Trần Huy Liệu Cõi Đời
P. 81

tiếng đập của trái tim tôi như vỡ lồng ngục. Tối hôm ấy tôi nằm lịm trên chiếc sàn xi măng

               không chiếu, nghe một ông bạn già nằm bên gõ phách hát bài Tỳ bà hành đền câu:


                     Đông thi thiên nhai luân lạc nhân

                     Tương phùng hà tất hồi tương thực
                     (Cùng một lứa bên trời lận đận

                     Gặp gỡ nhau lọ sẵn quen nhau)

                     Câu hát tình cờ ấy đã thấm sâu vào lòng tôi bấy giờ. Thế mà cho đến ngày tôi viết thiên
               hồi ký này tôi và Hồng vẫn chửa một lần gặp mặt nhau.

                    ( Hồi ký Trần Huy Liệu. NXB Khoa học xã hội 1991. Tình trong ngục tối )


                    Những hồi tưởng trên, Trần Huy Liệu ghi lại giữa núi rừng Việt Bắc, khi đang “ngồi

               chơi xơi nước” trên những cái “ghế” có chức danh rất kêu.
                    Tại sao Liệu không gặp mặt Hồng ngay, ngoài lý do “ưu tiên cho sự tưởng tượng lãng

               mạn” nêu trên?


                    Tại sao ông muốn cô hộ sinh trẻ gặp mặt người vợ rất mực giản đơn, thuần phác, một

               mực hy sinh cho chồng của mình?


                    Chả thể nào nói rõ ra. Tất cả chỉ là dự cảm. Có thể Liệu coi Hồng như em gái - cái điều

               quá dễ “xác định”. Cũng có thể ông đã hình dung Hồng như người sau này sẽ làm bề em sau
               người vợ cái của mình. Và ông sẽ cùng chăn gối, mơ mộng với cô.



                    Nhưng tất cả mọi tưởng tượng lúc này đều còn quá nhỏ nhoi so với những gì diễn ra
               sau này.
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86