Page 126 - Tâm Lý Và Sinh Lý
P. 126
"hiệu ứng Pugmalion", chúng ta có thể rút ra được lìhững nhân tố tích cực.
Đó là, một công tác giáo dục, nếu ta hết lòng vì toàn thể học sừih, đáp lại
các em cũng sẽ quan tâm, giúp đỡ, yêu quý chúng ta, từ đó khoi gọi tiềm
năng của học sinh, làm cho tất cả các em đều trở thành những con người
hữu ích. Và, đó cũng chúìh là mục đích giáo dục của chúng ta.
“\ằin mộng giSa ban ngày”
có lợi hay có hại?
Bạn đã có lúc nào như thế này chưa? Một mình ngồi yên lặng, dồn
hết tâm trí mường tượng một điều gì đó, ngây ra như "phỗng đá" vậy.
Thật ra, ngưòi ta ít nhiều, ai cũng có lúc "nằm mộng giữa ban ngày". Lúc
ấy, giá như bị thầy giáo hoặc bố mẹ phát hiện, chắc chắn bạn sẽ bị trách;
"Làm gì ngồi "đờ" ra thế? Mất thì giờ vô ích! Không có việc gì làm nữa
hay sao?".
Từ trước tói nay, ngưòi ta vẫn nghĩ rằng, "nằm mộng giữa ban
ngày" vừa lãng phí thòi gian, vừa hại sức khoẻ, chẳng có lọi gì, chỉ là
chuyện vô tích sự.
Vậy "nằm mộng giữa ban ngày" có đúng là chuyện vô tích sự
không? Các công trình nghiên cứu khoa học những năm gần đây đã
đưa ra kết luận mói: tưong tự như những giấc mơ trong lúc ngủ có lợi
cho cơ thể, "nằm mộng giữa ban ngày" đúng mức cũng rất có ích đối
với con ngưòi.
Qua nghiên cứu, bác sĩ Mỹ Pribeck phát hiện ra rằng, "nằm mộng
giữa ban ngày" giúp phát triển trí lực của con người. Trong thực nghiệm
của mình, ông đã lấy học sinh trung tiểu học làm đối tượng nghiên ciíư,
kết quả chứng mứứi rằng: sau khi "nằm mộng giữa ban ngày" ít phút, trẻ
em học tập chăm chú hơn, đồng thòi say mê và hứng thú học tập. Pribeck
còn phát hiện ra rằng, "nằm mộng giữa ban ngày" giúp nâng cao năng
lực tự kiềm chế và sức sáng tạo của trẻ em. Khi thực hiện cùng một
nhiệm vụ, như "đứng gác" chẳng hạn, những em hay "nằm mộng giữa
ban ngày" thường rất kiên trì hoàn thành nhiệm vụ, còn những em
không có thói quen ấy thì càng về sau càng uể oải, sốt ruột, bồn chồn.
< 126 >