Page 22 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 22
C )uan hè IxiiK Ị giíio rá các sứ lliầ n liêu hiếu... 2 3
thực hiện sách phong, triều cống của các triều đại phong
kiến Việt Nam với Trung Hoa lúc này xét về cơ bản là
không xâm phạm vào nguyên tắc “độc lập”, tức là sẽ không
bị “lệ thuộc” theo cách hiểu như trên. Thực tế cho ta thấy
danh hiệu “Quốc vương” mà Trung Hoa phong cho các vua
nước ta chỉ mang tính chất tượng trưng mà thôi. Các vị vua
dưới thời phong kiến Việt Nam ngoài thì xưng vương nhưng
trong nước lại xưng đế với thần dân. Hơn nừa, tuy danh
nghĩa là “Thiên tử” đứng đầu “Thiên hạ” song thực tế thì
Trung Quốc không được biết gi nhiều về những công việc
nội trị của Việt Nam, ngoài những thông báo mang tính
nghi lễ ngoại giao việc vua này lên ngôi, vua khác băng hà...
Không những vậy, chúng ta còn dễ dàng nhận thấy hễ khi
Trung Quốc có ý đồ xâm lấn đất đai biên giới, lãnh thổ hay
khi an ninh biên giới bị đe doạ thì các triều đại phong kiến
nước ta đều kiên quyết đánh trả bằng mọi phương tiện quân
chính trị, ngoại giao, quân sự...
Có thể nói, không phải ngẫu nhiên mà Tsuboi
trong Nước Đại Nam đối diện với Pháp và Trung Hoa đã nhấn
mạnh rằng: “Lịch sử của đất nước Việt Nam cũng là lịch sử
của sự khẳng định độc lập với Trung Hoa”[9; 43]. Điều này
đúng không chi trong thời chiến mà cả trong thời bình. Quả
thật, lịch sử Việt Nam đâ hằn sâu dấu ấn của cuộc chiến đấu
chống đế quốc Trung Hoa. Song sang thời bình ông cha ta
đả thực hiện một tập tục khôn khéo, kéo dài hàng ngàn năm
bắt đầu từ Khúc Thừa Dụ là “Độc lập thật sự, thần thuộc
danh nghĩa” để ngoại giao được với một nước như Trung
Quốc, để giữ vững độc lập chủ quyền toàn vẹn lảnh thổ và
hoạt động cầu phong của các triều đại phong kiến Việt Nam
cũng không nằm ngoài mục đích tối cao ấy.
Trong bối cảnh hiện nay, khi xu thế toàn cầu hóa, quốc