Page 42 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 42

Mị hát nhẩm theo tiếng sáo. Mị uống rượu, Mị thắp đèn, MỊ muốn đi chơi. Tiếng
              sáo  còn  gợi  cho  Mị  tình yêu,  tuổi  trẻ.  Tiếng  sáo  ấy  chính  là tiếng gọi  của tình
              yêu, của khát vọng sống.
                  +  Mị  còn nghe  tiếng  sáo  “văng  vẳng”,  tiếng  sáo  đưa  Mị  đi  khi  Mị  bị  trói,
              tiếng sáo kết họp với hơi rưọoi nồng nàn làm cho lòng ham sống của Mị trỗi dậy.
              Mị  không  có  cảm giác  bị  trói,  chỉ  thấy  “nồng  nàn,  tha thiết nhớ”.  Đó  chính  là
              tiếng sáo của sự thức tỉnh.
                       ,         /
                  +  Tiếng  sáo  như hợp  cùng  với  màu  sắc  rực  rỡ  của  mùa xuân  làm  cho  tác
              phẩm mang đậm chất thơ. Đó chính là chất thơ của cuộc sống.
                  - Âm thanh trong buối sáng Chỉ Phèo tỉnh rượu:

                  + Chí nghe tiếng chim hót, tiếng của những người đi  chợ, tiếng anh thuyền
              chài gõ mái chèo đuổi  cá:  Đó chính là những âm thanh cuộc  sống đang réo gọi
              Chí Phèo. Âm thanh của sự thức tỉnh.

                  + Chí Phèo suy ngẫm: Hắn đã từng có ước mơ, hắn thấy mình già và cô độc,
              và yếu đuối. Hắn không thể ác, hắn phải làm người lương thiện. Âm thanh cuộc
              sổng đã gợi cho Chí Phèo những suy nghĩ đúng đắn về con đường lương thiện, là
              âm thanh phục thiện.
                  + Âm thanh buổi sáng khi Chí tỉnh rượu làm cho tác phẩm mang đầy chất thơ.
                  -  Âm thanh  của tiếng  sáo,  của cuộc  sống  là những  âm thanh thức tỉnh,  âm
              thanh  đầy  chất  thơ  của cuộc  sống,  thể  hiện  tư  tưởng  nhân đạo  sâu  sắc  của  Tô
              Hoài và Nam Cao.




                                                 ĐỀ 9




                  I. Phấn đọc hiểu
                  Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi hoặc thực hiện các yêu cầu ở phía dưới:

                   “01.01.1970
                   Thêm  một tuổi đời,  vậy là  cái tuổi ba  mươi đâu còn xa nữa.  Vài năm  nữa
              mình trở thành một chị cán bộ già dặn đứng đắn. Nghĩ đến đỏ mình  thấy buồn.
              Tuổi xuân  của  mình  đã  qua  đi  trong lửa  khỏi,  chiến  tranh  đã cướp  mất hạnh
              phúc trong tình yêu và tuổi trẻ. Ai lại không tha thiết với mùa xuân? Ai lại không
              muốn cải sáng ngời trong đôi mẳt và trên đôi môi căng mọng khi cuộc đời còn ở


               42
   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47